Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Vâng!” Tiểu Ngọc nhìn Kim Phi: “Tiên sinh, ta mới nhận được tình báo, đội tuần tra phát hiện có một đội quân ở kênh Mô Ngư!”

“Kênh Mô Ngư là nơi nào?” Kim Phi hỏi.

“Kênh Mô Ngư nằm ở núi Đâu Đâu cách sông Kim Mã một trăm bảy mươi dặm về phía Tây!”

Tiểu Ngọc đi đến trước bản đồ treo trên tường, sau đó chỉ vào một nơi: “Chắc là ở chỗ này!”

“Bọn họ đến từ đâu?” Kim Phi cau mày hỏi: “Do bộ lạc Thương Ưng phái đến, hay Đảng Hạng phái đến?”

Lúc Lý Địch quay về, đã nói với Kim Phi, khi cậu bé vừa đến Cao Nguyên đã xảy ra xung đột với bộ lạc Thương Ưng, sau này biểu diễn trước bộ lạc Hắc Hổ, cậu bé còn ra lệnh cho sứ giả mang theo kinh khí cầu tiêu diệt đội khinh khí cầu của bộ lạc Thương Ưng, mối thù giữa hai bên bắt đầu từ đây.

Hơn nữa bộ lạc Thương Ưng đã biết thân phận của Lý Địch, Lý Địch cũng đã nhắc nhở Kim Phi, có thể bộ lạc Thương Ưng sẽ đến Xuyên Thục để trả thù.

Mặc dù Kim Phi không sợ bộ lạc Thương Ưng, nhưng vẫn sai người truyền tin cho Khánh Hâm Nghiêu, kể lại tình huống cho Khánh Hâm Nghiêu biết.

Khánh Hâm Nghiêu cũng không dám sơ suất, lập tức sắp xếp đội khinh khí cầu tiến hành tuần tra phía Tây sông Kim Mã.

Đã nhiều ngày trôi qua, Kim Phi suýt nữa đã quên mất chuyện này, nhưng cuối cùng đội tuần tra vẫn phát hiện ra một đội quân.

Nhưng vị trí Tiểu Ngọc chỉ lại nằm ở phía Tây Bắc sông Kim Mã, hiện đang thuộc lãnh thổ của Thổ Phiên, nhưng cách biên giới Đảng Hạng cũng không xa, nên Kim Phi không chắc có phải đối phương do bộ lạc Thương Ưng phái đến hay không, hay là do Đảng Hạng phái đến.

“Hiện tại vẫn chưa xác định được đối phương rốt cuộc là thế lực gì, nhưng có thể khẳng định, động cơ của bọn họ vô cùng ác độc!”

Tiểu Ngọc nói: “Đường đi vào núi Đâu Đâu vô cùng khó khăn, nhưng cây cối vô cùng xum xuê, từ khinh khí cầu khó có thể nhìn rõ đường đi, bọn họ chọn đi từ đây, hiển nhiên là tránh sự tuần tra của chúng ta.

Hơn nữa dọc theo kênh Mô Ngự, ra khỏi núi Đâu Đâu chính là sông Kim Mã, nếu bọn họ đi thuyền, chỉ cần mất hai tiếng dọc theo sông Kim Mã là sẽ đến đập Đô Giang!”

“Bọn họ đến đập Đô Giang làm gì?” Kim Phi híp mắt.

“Trước mắt không có chứng cứ chứng minh bọn chúng đi đâu, đến đập Đô Giang chỉ là suy đoán của ta!” Tiểu Ngọc trả lời.

“Tại sao?”

“Không phải tiên sinh bảo chúng ta học cách đặt mình vào suy nghĩ của người khác sao? Ta tự xem mình là chỉ huy của đối phương, sau khi trải qua so sánh, thấy đập Đô Giang là mục tiêu thích hợp!”

Tiểu Ngọc nói: “Khoảng thời gian gần đây, mực nước trong sông Kim Mã dâng lên rất cao, nếu không phải đã phân nhánh đến đập Đô Giang, thì phía Tây

núi Ngọc Lũy đã ngập từ lâu rồi!

Đập Đô Giang chia sông Kim Mã thành hai nhánh, bất kể chặn bên nào, thì hậu quả cũng vô cùng nghiêm trọng!”

“Muốn ngăn một bên đập không phải dễ dàng, bọn họ đến bao nhiêu người?” Kim Phi hỏi.

“Theo tình hình trinh sát trước mắt, có khoảng ba ngàn người, nhưng không biết có người ẩn nấp trong bóng tối hay không!”

Tiểu Ngọc trả lời: “Dĩ nhiên, cũng có thể là ta đoán sai, mục tiêu của bọn họ không phải đập Đô Giang, nhưng ta cảm thấy, bất kể mục tiêu của bọn họ là gì, thì chúng ta cũng không thể để cho bọn họ đến gần sông Kim Mã!”

“Rất có lý.” Kim Phi khẽ gật đầu.

“Phu quân cảm thấy nên đối phó với đám người này như thế nào?” Cửu công chúa hỏi.

“Nếu bọn họ đã đến, cũng đừng nghĩ quay về?” Kim Phi lạnh lùng nói. “Phu quân định phái ai đi ngăn chúng?” “Đúng vậy, để cho ai đi đây?”

Trong lúc nhất thời Kim Phi cũng bị làm khó.

Ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu y chính là để cho Khánh Hâm Nghiêu sắp xếp người đi, nhưng quân của Khánh Hâm Nghiêu sắp bị y và Cửu công chúa điều đi hết, bây giờ những người còn lại ở Tây Xuyên, trên cơ bản đều là người già yếu và bệnh tật.

Nếu đối phương đã phái người đến đánh lén Xuyên Thục, còn đi qua núi Đâu Đâu, thì chứng tỏ chắc chắn đây là đội quân tinh nhuệ, phái người già yếu bệnh tật đi chẳng khác nào giao thức ăn cho bọn chúng sao?

Hơn nữa mục tiêu của đối phương không rõ ràng, nhỡ Khánh Hâm Nghiêu ngăn chặn thất bại, hậu quả sẽ không lường được!

Cho nên lần này phái đi, phải là người tinh nhuệ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK