"Trẫm cũng biết là cần tiếp viện, nhưng lấy người ở đâu ra đây?" Cửu công chúa nhíu mày thở dài.
Từ khi phi thuyền bị Hải Đông Thanh khống chế, Xuyên Thục lập tức trở thành đối tượng bị công kích, tình thế bỗng nhiên trở nên vô cùng khó khăn.
Không chỉ bị Đảng Hạng và Tấn vương làm khó, mà trước đó Tần vương bị nhân viên hộ tống đánh đến nổi không ngóc đầu lên, cũng đã bắt đầu lên kế hoạch giành lại địa bàn bị nhân viên hộ tống đánh hạ.
Thậm chí đám người Tứ hoàng tử, Sở vương, Ngô vương, Tương vương sợ đến mức trốn vào rừng sâu núi thẳm. Gần đây mới ra khỏi đó trở lại thành lần nữa.
Chỉ là xung quanh mỗi người bọn họ có quá nhiều người Đông Man, bất cứ nơi nào bọn họ xuất hiện đều có thể nhìn thấy Hải Đông Thanh đang lơ lửng trên bầu trời.
Khi Kim Phi và Cửu công chúa nghe được tin này, họ đã lập tức đoán ra đây là thủ đoạn của vua Đông Man, mục đích chính là khiến các phiên vương Đại Khang chống đối Kim Phi, dây dưa với Kim Phi làm cho y không thể đưa tay ra tiếp viện cho thành Du Quan.
Đừng nói là Kim Phi, ngay cả một nhân viên hộ tống không biết một chữ nào cũng có thể nhìn ra kế hoạch của vua Đông Man.
Nhưng họ lại không thể làm gì được.
Điều này cũng giống như lúc Kim Phi giết Gada, đó cũng là một âm mưu.
Các chư hầu của Thổ Phiên biết Kim Phi đã giết Gada, muốn cho Thổ Phiên hỗn loạn thêm lần nữa, để đỡ phải làm xáo trộn sự phát triển của Xuyên Thục.
Chỉ cần tất cả các chư hầu Thổ Phiên đồng tâm hiệp lực đề cử ra một thủ lĩnh mới thay thế Gada, ắt hẳn Thổ Phiên sẽ không rơi vào tình trạng hỗn loạn nữa và kế hoạch của Kim Phi sẽ sụp đổ.
Nhưng ai trong số các chư hầu Thổ Phiên lại sẵn sàng đề cử người khác làm thủ lĩnh?
Thế nên bọn họ có biết rõ kế hoạch của Kim Phi, nhưng vẫn phải đánh nhau đến vỡ đầu chảy máu.
Nếu không phải như vậy, e rằng tình hình Xuyên Thục sẽ còn khó khăn hơn bây giờ.
Dẫu sao Kim Phi vẫn có đủ sức mạnh để phản công khi đối mặt với Đảng Hạng và Đông Man, nhưng với Thổ Phiên, y đành tạm thời bất lực.
Địa hình ở đó quá cao, lợi thế về vũ khí trước mắt của tiêu cục Trấn Viễn cũng không đủ để bù đắp những phản ứng xấu của cao nguyên gây ra.
Kế hoạch của vua Đông Man cũng giống như Kim Phi.
Đám người Tứ hoàng tử, Ngô vương biết rõ vua Đông Man cho người đưa Hải Đông Thanh cho họ, mục đích là để bọn họ tấn công Kim Phi. Như vậy Đông Man có thể nhân cơ hội chiếm lại thành Du Quan, thậm chí tiến quân vào Trung Nguyên.
Bọn họ cũng biết một khi để Đông Man tiến quân vào Trung Nguyên thì sẽ có kết cục thế nào.
Nhưng bọn họ vẫn chấp nhận sự giúp đỡ của vua Đông Man.
Trong mắt bọ họ, chỉ cần cho chút thuế thóc là có thể đuổi cổ Đông Man đi, mấy thập niên rồi đều là như thế.
Nhưng điều Kim Phi muốn tận diệt gốc rễ của họ, để họ không còn cơ hội trở mình nữa.
Với Đông Man mà nói, họ càng cảm thấy Kim Phi đáng sợ hơn và càng mang lại cảm giác áp bức nặng nề hơn.
Thế nên không cần vua Đông Man yêu cầu, sau khi ra khỏi rừng sâu núi thẳm, các phiên vương đã chủ động huy động đại quân tập trung ở rìa Xuyên Thục và đất Tần để gây áp lực cho Kim Phi.
Đặc biệt là Tần vương đã thể hiện sự phản kháng rõ ràng nhất.
Gần một nửa lãnh thổ của ông ta đã bị tiêu cục Trấn Viễn đánh hạ, bây giờ có cơ hội phản kháng thì sao ông ta có thể dễ dàng bỏ qua?
Bây giờ Tần vương đã huy động hàng trăm vạn binh lính, tập trung hỏa lực ở bên bờ sông Tất Thủy và sẵn sàng chiếm lại lãnh thổ bất cứ lúc nào.
May mắn là quân Thiết Lâm của Khánh Hoài hiện đã lên tới gần chục ngàn người, lại rú đóng ở địa hình thuận lợi, mũi kiếm chĩa vào thành Liên An nên Tần vương không dám nhúc nhích.
Trước kia Tần vương sống ở phủ Kinh Triệu. Sau này phủ Kinh Triệu bị Kim Phi chiếm giữ, Tần vương ra khỏi núi sâu, không còn nơi nào để đi nên đã trốn vào thành Liên An.
Khánh Hoài biết chỉ mỗi quân Thiết Lâm thì khó mà đỡ được mấy trăm ngàn đại quân của Tần vương, nên anh ta đã nói rõ rằng chỉ cần đại quân chủ lực của Tần vương dám vượt sông Tất Thủy để tấn công khu vực bị nhân viên hộ tống chiếm đóng, thì anh ta sẽ sẽ dẫn quân Thiết Lâm tấn công thành Liên An.