Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai ngày sau, hai con bồ câu đưa thư một trước một sau bay vào một toà viện có diện tích cực lớn trong kỉnh thành.
Trưa hôm đó, Thượng thư bộ Lại mới nhậm chức Đinh Bằng Trình công khai phát thiệp mời, lấy lí do mở tiệc rượu mừng ngày đầy tháng chắt trai, mời đông đảo nhân vật nổi danh quyền quý trong kinh thành tới dự.
Thượng thư bộ Lại phụ trách quản lí việc điều động quan lại, thăng chức, giáng chức, chỉ một lời nói đã có thể quyết định số mệnh của quan viên phẩm cấp thấp.
Một người như vậy mở tiệc rượu mừng đầy tháng cho chắt trai, aỉ dám không nể mặt chú?
Buổi đêm ngày hôm sau, phàm là những nhân vật nổi danh quyền quý nhận được thiệp mời, không thiếu một ai, toàn bộ Đinh phủ dều giăng đèn kết hoa, náo nhiệt vô cùng.
Tiệc rượu kéo dài tới tận nửa đêm mới kết thúc, rất nhiều nhân vật quyền quý đều uống đến say bí tỉ, đến cả đi đường cũng đi không nổi, chỉ có thể ngủ lại ở Đinh phủ.
Khi người tuần đêm điếm canh gõ mõ báo đã qua một giờ sáng, những vị quyền quý vốn
còn say đến bất tỉnh nhân sự dều ngồi dậy khỏi giường, trong mắt chẳng còn chút men say nào cả.
Ngoài cửa phòng những vị quyền quý đó đã có người hầu của Đinh phủ chờ sẵn từ trước, dưới sự hướng dẫn của bọn họ, các vị quyền quý người trước kẻ sau tiến vào một căn mật thất.
Thượng thư bộ Lại Đinh Bằng Trình đang ngồi ngay ngắn giữa căn mật thất này.
Thời gian qua chừng 10-15 phút, người trong mật thất đã tập trung đầy đủ, mà địa vị của tất cả mọi người ở đây đều không hề thấp.
Ngoại trừ lúc thượng triều ra thì rất khó có thể trông thấy cảnh nhiều vị quyền quý tập trung cùng một chỗ như vậy.
“Đỉnh đại nhân, hiện nay khắp nơi dều là người của Cục tình báo. Ngài mở tiệc rượu trong phủ như vậy, lại còn giữ đám bọn ta ở lại như vậy có phải là quá nguy hiểm rồi hay không?”
Một vị quyền quý liếc nhìn xung quanh, trên mặt tràn đầy vẻ lo lắng.
Dưới sự bày mưu tính kế của Cửu công chúa, Cục tình báo đã phát triển một cách
nhanh chóng, thủ đoạn cũng vô cùng tàn nhẫn, khiến cho bá quan văn võ chỉ mớì nghe tiếng thôi đã sợ mất mật rồi.
“Bổn quan dám gỉữ các vị ở lại thì đương nhiên ta đã tính toán mọi chuyện thật chu toàn!”
Đinh Bằng Trình cười, chỉ chỉ tay vào người trung niên mặc áo dài màu xanh đứng bên tay trái ông ta: “Đây là Từ đại nhân của Cục tình báo. Đám người chúng ta đều thuộc phạm vi quản lí của ông ta.”
Nghe bảo ở đây có người của Cục tình báo, mấy vị quyền quý nhát gan rụt cổ theo bản năng.
Việc bọn họ âm thầm bày mưu tính kế là một chuyện cực kì bí mật, ngộ nhỡ chuyện này bị tiết lộ ra ngoài, e rằng trong kinh thành sẽ gặp phải cảnh máu chảy thành sông.
Nhưng đa phần mọi người đều thản nhiên như không, bởi vì bọn họ đều đã có thỏa thuận không phản bội lẫn nhau mới có thể tụ tập ở cùng một chỗ như vậy, nếu Đinh Bằng Trình định bán đứng bọn họ thì bản thân ông ta cũng sẽ chết mà không có chỗ chôn.
“Mọi người không cần lo lắng, Từ đại nhân cũng cùng một phe vớỉ chúng ta!”
Đinh Bằng Trình vỗ tay một cái, hai người hầu mang một túi vải bố thô ráp tiến vào.
Miệng túi mở ra để lộ một người trẻ tuổi bị trói chặt bên trong.
“Từ đại nhân, đây là một nhân viên của thương hội Kim Xuyên. Mời!”
Đinh Bằng Trình chỉ tay về phía thanh hắc đao treo trên tường.
“Nhân viên của thương hội Kim Xuyên?”
Không ít quyền quý đều giật mình kinh sợ, sau đó đồng loạt quay đầu nhìn về phía Từ đại nhân.
Hiện nay Cục tình báo có mặt khắp mọi nơi, bọn họ âm thầm tính kế Kim Phi và Cửu công chúa, đương nhiên phải cảnh giác hơn.
Tất cả thành viên trước khi gia nhập đêu phải ký thỏa thuận không phản bội lẫn nhau.
Mà cách làm thường gặp nhất là giết người ngay trước mắt những người khác.
Trong thời đại phong kiến này, luật pháp không trừng trị được quan lại, rất nhiều quan viên dù có bị phát hiện giết người thì nặng nhất cũng chỉ bị bãi quan đưa đi lưu đày mà thôi.
Nhưng theo như chính sách mới do Kim
Phi và Cửu công chúa đề ra, cho dù là quan lại lớn nhỏ gì, chỉ cần phạm tội thì đều phải nhận trừng phạt theo đúng luật lệ quy định.
Dựa theo tính cách của Kim Phi, nếu Từ đại nhân giết người trong túỉ vải bố thì chẳng khác nào đã hoàn toàn đứng về phe đối lập với y, cũng không có bất kì cách nào để cứu vãn được cả.
Từ đại nhân không nói gì, lấy thanh hắc đao ở trên tường xuống, dùng một đao đâm thẳng vào tim của người trẻ tuổi kia, sau đó còn hung ác xoay chuôi đao một vòng.
Khoé miệng người trẻ tuổi tràn ra vệt máu, hoàn toàn mất đi sinh mạng.
“Hắn tên là Hắc Tử, là một tiểu đội trưởng của cửa tiệm đường phía Tây thuộc thương hội Kim Xuyên. Ngày mai các vị có thể đi xác minh lại.”
Đinh Bằng Trình chỉ vào thỉ thể của người trẻ tuổi, nói: “Bây giờ mọi người có thể tin tưởng Từ đại nhân fôỉ chú?”
Các vị quyền quý đều gật đầu.
Đối với bọn họ mà nói, việc xác minh thân phận của một người là một chuyện quá đỗi đơn giản.
“Đỉnh đại nhân chẳng lẽ ngài triệu tập bọn ta đến chỉ để chứng kiến lễ gia nhập của Từ đại nhân thôi sao?” Một vị quyền qúy hỏi.
“Chào mừng Từ đại nhân gia nhập chỉ là một chuyện, quan trọng hơn là ta vừa mới nhận được tin báo Kim Phi đã chết!”
Đinh Bằng Trình nói từng chữ, từng chữ một.
“Cái gì? Kim Phỉ chết rồi hả?”
Một nửa số người có mặt đêu giật mình sửng sốt.
“Đỉnh đại nhân, tin này có chính xác không vậy?” Một vị quyền quý khác hỏi với giọng điệu run rẩy.
“Chuyện như vậy sao ta dám nói bừa chú?” Đinh Bằng Trình nói: “Chắc hẳn mọi người đều phái người tới Đông Hải nhỉ? Nếu không có gì ngoài ý muốn xảy ra thì chỉ mấy ngày nữa thôi sẽ có thể nhận được tin tức ấy.”
Kim Phi đã bị các vị quyền quý dùng mưu kế lừa tới Đông Hải, nên ở đây có không ít thám tử do bọn họ chuẩn bị sẵn đề theo dõi đội thuyền và thủy quân.
Nếu tin Kim Phi bị tập kích truyền tới đất liền thì chắc chắn sẽ được lan đi rất nhanh.
Cuối cùng đám người quyền quý kia cũng hiểu được vì sao Đinh Bằng Trình dám mở buổi tiệc rượu mời mọi người tới.
Từ khỉ Kim Phỉ đến kỉnh thành, trừ mấy người Khánh Quốc công và Chung Vô Cực ủng hộ Kim Phi ra thì gần như toàn bộ quyền quý đều vô cùng căm hận y.
“Cuối cùng tên loạn tặc này cũng đã chết!1′
Một vị quyền quý tóc hoa râm vỗ tay, vừa khóc vừa cười.
Con rể ông ta là quan viên tứ phẩm của triều đình, sau khỉ bị Cửu công chúa tịch thu tài sản, gần như toàn bộ đàn ông trong nhà đều bị giết sạch.
Mấy đứa cháu ngoại ông ta yêu thương nhất đều không thoát được.
Từ đó trở đi ông ta vẫn luôn trông chờ Kim Phi chết, thế nhưng thế lực của y và Cửu công chúa giống như mặt trời giữa trưa, làm ông ta chẳng dám biểu hiện ra suy nghĩ ấy.
Để bảo đảm an toàn cho bản thân, ông ta còn phải vạch rõ giới hạn với nhà con rể, đến mức con gái đã thành quả phụ muốn quay về nhà mẹ đẻ mà ông ta cũng không đồng ý.
Sau đó Đinh Bằng Trình tìm đến ông ta, nói
phải cùng nhau đối phó với Kim Phỉ, sau khi thành công sẽ giúp ông ta thăng một cấp quan, còn có thề chia sẻ cách chế tạo xà phòng thơm của Kim Phi.
Hận thù cộng với sự cám dỗ của lợi ích biến ông ta trở thành con chó tay sai đầu tiên của Đỉnh Bằng Trình.
Những quyền quý có mặt ở đây có không ít người có hoàn cảnh tương tự như ông ta.
Đương nhiên có càng nhiều người nhìn ra được ý đồ muốn làm suy yếu bè phái quyền quý của Kim Phi, sợ bản thân cũng bị xử lí nên không thể không ra mặt cùng chung hoạn nạn.
“Các vị đạỉ nhân đừng tưởng rằng Kim Phi đã chết thì mọi chuyện đều sẽ tốt đẹp.”
Có một quyền quý nhắc nhở: “Mặc dù y đã chết nhưng tiêu cục Trấn Viễn và quân Trấn Viễn đều đã nổi danh, chúng ta vẫn không thể xem thường được!”
“Hàn đạỉ nhân nói có lí lắm. Hôm nay bổn quan mời các vị tới đây cũng là vì chuyện này!”
Đinh Bằng Trình nói: “Thực sự chẳng dám giấu giếm, ta và Lỗ Quốc công, Thái Quốc công, Triệu Quốc công cùng với vài vị đại nhân khác và đông đảo mưu sĩ cùng nhau lập ra một kế
hoạch, cần nhờ các vị cùng nhau hành động mới được!”
Nghe ông ta nói vậy, không ít quyền quý đều lộ rõ vẻ chần chờ.
Bọn họ hận Kim Phi thật đâỳ, nhưng cũng không muốn trở thành vũ khí mặc cho Đinh Bằng Trình sử dụng.
Đinh Bằng Trình liếc nhìn mọi người, thấp giọng nói: “Các vị đừng quên, dưới trướng của Kim Phi có không ít thứ đáng giá, sau khi xong việc, ta và mấy vị Quốc công sẽ dựa theo công sức bỏ ra nhiều hay ít của mỗi người để phân chia, nếu các vị cảm thấy không có hứng thú vậy thì thôi.”
Nghe ông ta nói vậy, nhịp thở của các vị quyền quý lập tức rối loạn, tranh nhau hô hào:
“Đinh đại nhân, chắc chắn ta sẽ phối hợp hết sức mình, chỉ mong sau khi việc này thành công đại nhân có thể giao cách làm muối của Kim Phi cho nhà họ Trần bọn ta!”
“Đinh đại nhân, nhà họ Thôi cũng sẽ ủng hộ đại nhân hết mình. Nhà bọn ta muốn cách chế tạo cung nỏ hạng nặng!”
“Đỉnh đại nhân, nhà họ Phùng bọn ta muốn cách điều chế thuốc nổ!”
Nhà họ Ngụy bọn ta muốn khinh khí cầu…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK