Y muốn xây nhà máy dệt ở Tây Xuyên, không bàn bạc với Đường Đông Đông đã là không tôn trọng cô ấy, nếu còn phản đối cô ấy phái người tới quản lý thì quả thật không được.
Hơn nữa phòng ngừa bí mật bị tiết lộ cuối cùng người được lợi là Kim Phi nên y cũng không có lý do để phản đối.
Kim Phi tỏ ý những người khác tiếp tục làm việc, mình dẫn theo Mãn Thương đi theo nữ chưởng quầy về phía sân nhỏ bên cạnh.
Thời gian tiếp theo, Kim Phi đều sẽ ở trong thương hội.
"Mãn Thương, làng Tây Hà dạo này thế nào?" Kim Phi vừa đi vừa hỏi.
"Lúc tiên sinh vừa dẫn người đi, người trong thôn hơi hốt hoảng, sau đó mọi người nghe nói tiên sinh và điện hạ đã đánh thắng trận thì tinh thần mọi người đều tốt hơn so với trước”.
Mãn Thương nói: "Thời gian gần đây bốn nhà máy đã xây xong, còn hai nhà máy có lẽ cũng hoàn thành trong mấy ngày nữa. Bây giờ ngôi làng đang thay đổi từng ngày, tiên sinh lần sau trở về nhất định sẽ giật mình".
"Vậy thì tốt." Kim Phi mỉm cười gật đầu.
Làng Tây Hà ngày càng tốt mới là điều y hi vọng.
"Trong thôn không có việc gì lớn, ngược lại bên Quảng Nguyên đã xảy ra chút chuyện." Mãn thương nói.
"Chuyện gì?" Kim Phi phi dừng bước.
"Đường xưởng trưởng định cuối năm nay sẽ ra tay với nhà họ Chu nhưng nghe nói tiên sinh ở Tây xuyên đã dùng vải vóc đổi lấy ngựa nên ra tay trước thời hạn luôn rồi", Mãn Thương đáp
Nhà họ Đường bị nhà họ Chu hại tan cửa nát nhà, Đường Đông Đông và Đường Tiểu Bắc vô cùng căm hận nhà họ Chu.
Chỉ có điều, Đường Đông Đông trải qua thời gian rèn luyện đã trầm tĩnh hơn so với trước kia.
Sau khi có năng lực, cô ấy không đi trả thù ngay lập tức, mà một mực ở yên lặng góp nhặt lực lượng.
Không ra tay thì thôi một khi ra tay thì phải khiến nhà họ Chu rơi vào hố sâu vạn kiếp bất phục.
Chỉ là, hành động của Kim Phi đã làm rối loạn kế hoạch của Đường Đông Đông.
"Tiến triển như thế nào?"
Kim Phi nhấc chân vượt qua ngưỡng cửa, tiếp tục đi về phía trước.
Ban đầu đối với y, nhà họ Chu là một nhân vật khổng lồ, bây giờ ngay cả Tiết Hàn Lư mà y cũng dám đánh chết thì nhà họ Chu đã không thể thu hút nhiều sự chú ý của y.
"Chúng ta có máy dệt hoa văn, sản lượng của máy dệt cũng vượt xa nhà họ Chu, đương nhiên nhà họ Chu không phải là đối thủ", Mãn Thương cười trả lời.
Xưởng dệt truyền thống ngoại trừ giá nguyên liệu thì giá vốn lớn nhất chính là công nhân.
Mà nhà máy dệt làng Tây Hà áp dụng guồng quay tơ và máy dệt tân tiến nên hiệu suất tăng không biết bao nhiêu lần.
Như vậy chi phí để trả cho công nhân dệt một thước vải còn không tới 1% so với dệt vải truyền thống.
Đây còn là mức lương cao mà Kim Phi đã đưa ra cho nữ nhân công.
Nếu như y lòng dạ độc ác chèn ép nhân công thì nhà máy có thể kiếm lời gấp bội.
Ngoài ra Kim Phi còn làm ra máy dệt nổi hoa văn.
Phương thức dệt lúc trước của Đại Khang là phụ nữ kéo các vật liệu như tơ tằm và vải lanh thành những cuộn chỉ sau đó xen kẽ các sợi để dệt thành vải.
Như vậy làm được vải thô màu sắc đơn độc, lại càng không có hình vẽ.
Máy dệt của Kim Phi tạo ra có công năng dệt nổi hoa văn, vải sản xuất ra không chỉ có chất lượng tốt hơn mà còn có một số hoa văn đơn giản.
Cái này chắc chắn là đi đầu ở Đại Khang.
Lúc ấy Đường Đông Đông kích động nhảy vọt lên.
Nhưng cô ấy không công bố loại vải này ngay mà thông báo với bên ngoài là vải thô truyền thống.
Tất cả cũng vì để đối phó với nhà họ Chu..