Lần này, công chúa Lộ Khiết không đợi trong xưởng số 1 quá lâu, đã nhìn thấy những tấm ván gỗ được cắt, theo quy trình và vội vàng chuyển qua công đoạn tiếp theo.
Trải qua một buổi chiều, cuối cùng, công chúa Lộ Khiết đã xem xong toàn bộ quy trình đóng thuyền, và cũng hiểu sâu hơn về dây chuyền lắp ráp.
Không chỉ có như vậy, trong cuộc trò chuyện, công chúa Lộ Khiết còn hiểu được những chuyện đã xảy ra trước đó.
Biết được rằng hơn hai tháng trước, trấn Ngư Khê là một nơi tập trung dân tị nạn, ngư dân ở các vùng khác và dân tị nạn đến đây phải dựa vào cháo súp để tồn tại, khiến cho công chúa Lộ Khiết sửng sốt đến ngây người.
Mặc dù hôm nay, cô ta không đi thăm toàn bộ trấn Ngư Khê, nhưng đã đến thăm sân phơi, nhà kho và xưởng đóng thuyền số 3.
Bất kể đi tới nơi nào, nơi đó đều là một cảnh tượng nhộn nhịp, tấp nập.
Công chúa Lộ Khiết không dám tin răng, ba tháng trước, những nơi này vẫn còn là một mảnh đất hoang.
Nhưng công chúa Lộ Khiết biết rằng, với loại chuyện này tùy tiện tìm một dân ty nạn là có thể nghe ngóng được, Giang Văn Văn không cần thiết phải lừa gạt cô ta.
Hơn nữa, Công chúa Lộ Khiết phát hiện, gỗ dùng để xây dựng xưởng đóng thuyền số 3 còn rất mới, trông như mới được xây dựng cách đây không lâu.
Lại suy nghĩ một chút về tin tình báo liên quan tới Kim Phi, công chúa Lộ Khiết lập tức bình thường trở lại.
Chỉ trong hai năm ngắn ngủi, Kim Phi lớn lên từ một dân làng miền núi trở thành quốc sư của Đại Khang, còn liên tiếp đánh bại các cuộc tấn công của ba vương triều Đông Man, Đảng Hạng và Thổ Phiên, đối với một người như vậy mà nói, ba tháng thay đổi một trấn nhỏ, có gì khó hiểu đâu chứ?
Huống chỉ, trước mặt đã có một tấm gương đó là quận Kim Xuyên.
Ban đầu, Kim Phi cũng chỉ dùng thời gian mấy tháng ngắn ngủi, mang lại những biến đổi chấn động, rất to lớn cho quận Kim Xuyên, và nhờ đó nhận được sự ủng hộ của người dân.
Vào thời điểm đó, Kim Phi vừa mới bắt đầu đã có năng lực làm được chuyện này, huống chỉ là bây giờ?
Chuyến thăm ngày hôm nay đã mở rộng tâm mắt của công chúa Lộ Khiết, sau khi trở lại, cô ta rất muốn đi tìm Kim Phi nói chuyện một chút.
Nhưng sau khi hỏi Giang Văn Văn, biết được cô ta chỉ mới đi thăm được một nửa chuyến thăm, còn hai xưởng đóng thuyền và xưởng chế biến cá muối chưa ghé thăm nên tạm thời từ bỏ ý định, chuẩn bị chờ cho đến khi chuyến thăm kết thúc, sau khi hiểu sâu sắc hơn về trấn Ngư Khế sẽ tìm nói chuyện.
Sáng sớm ngày hôm sau, công chúa Lộ Khiết thức dậy vào lúc trời vừa sáng.
Biết được rằng xưởng đóng thuyền lầu số 2 ở gần đây. không đóng thuyền mà đang tiến hành kiểm tra và nâng cấp, mức độ bảo mật về thuyền bọc thép rất cao, nhiều nơi là khu vực nòng cốt, không thể vào thăm được, công chúa Lộ Khiết dự định đến thăm xưởng đóng thuyền số 3 một lần nữa.
Tối ngày hôm qua sau khi trở lại, hai kỹ thuật viên của xưởng đóng thuyền đã bí mật nói lên yêu cầu.
Ở xưởng đóng thuyền số 3 có rất nhiều dây chuyền lắp ráp sản xuất thuyền đánh cá, ngày hôm qua bọn họ mới chỉ đến thăm một dây chuyền, sáng hôm nay công chúa Lộ Khiết chuẩn bị đi tìm một dây chuyền sản xuất mới, muốn xem các dây chuyền lắp ráp khác có quy trình giống như những gì nhìn thấy hôm qua hay không.
Công chúa Lộ Khiết cũng rất tò mò về việc đóng thuyền theo dây chuyền lắp ráp nên đã đồng ý yêu cầu của bọn họ.
Đám người tùy tiện ăn chút điểm tâm sau đó lên đường.
Bởi vì chỉ tiết cho toàn bộ dây chuyền sản xuất đều được lấy ra từ xưởng đóng thuyền số 1, cho nên lần này bọn họ không đến xưởng đóng thuyền số 1 mà trực tiếp tìm dây chuyền lắp ráp mới và bắt đầu đi thăm quy trình làm việc thứ hai.
Khi đến thăm, phát hiện quy trình của 2 dây chuyền sản xuất đều giống nhau, sản xuất ra thuyền đánh cá gần như giống hệt nhau.
Điều này cho thấy rõ kỹ thuật đóng thuyền đánh cá của xưởng đóng thuyền số 3 đã rất thành thục.
Lần này, kỹ thuật viên không chỉ đến thăm mà còn âm thầm ghi nhớ trong đầu nội dung công việc của từng quy trình, chuyến thăm diễn ra khá chậm, khi chuyến thăm kết thúc thì đã là đến buổi trưa.
Trải qua một buổi chiều, cuối cùng, công chúa Lộ Khiết đã xem xong toàn bộ quy trình đóng thuyền, và cũng hiểu sâu hơn về dây chuyền lắp ráp.
Không chỉ có như vậy, trong cuộc trò chuyện, công chúa Lộ Khiết còn hiểu được những chuyện đã xảy ra trước đó.
Biết được rằng hơn hai tháng trước, trấn Ngư Khê là một nơi tập trung dân tị nạn, ngư dân ở các vùng khác và dân tị nạn đến đây phải dựa vào cháo súp để tồn tại, khiến cho công chúa Lộ Khiết sửng sốt đến ngây người.
Mặc dù hôm nay, cô ta không đi thăm toàn bộ trấn Ngư Khê, nhưng đã đến thăm sân phơi, nhà kho và xưởng đóng thuyền số 3.
Bất kể đi tới nơi nào, nơi đó đều là một cảnh tượng nhộn nhịp, tấp nập.
Công chúa Lộ Khiết không dám tin răng, ba tháng trước, những nơi này vẫn còn là một mảnh đất hoang.
Nhưng công chúa Lộ Khiết biết rằng, với loại chuyện này tùy tiện tìm một dân ty nạn là có thể nghe ngóng được, Giang Văn Văn không cần thiết phải lừa gạt cô ta.
Hơn nữa, Công chúa Lộ Khiết phát hiện, gỗ dùng để xây dựng xưởng đóng thuyền số 3 còn rất mới, trông như mới được xây dựng cách đây không lâu.
Lại suy nghĩ một chút về tin tình báo liên quan tới Kim Phi, công chúa Lộ Khiết lập tức bình thường trở lại.
Chỉ trong hai năm ngắn ngủi, Kim Phi lớn lên từ một dân làng miền núi trở thành quốc sư của Đại Khang, còn liên tiếp đánh bại các cuộc tấn công của ba vương triều Đông Man, Đảng Hạng và Thổ Phiên, đối với một người như vậy mà nói, ba tháng thay đổi một trấn nhỏ, có gì khó hiểu đâu chứ?
Huống chỉ, trước mặt đã có một tấm gương đó là quận Kim Xuyên.
Ban đầu, Kim Phi cũng chỉ dùng thời gian mấy tháng ngắn ngủi, mang lại những biến đổi chấn động, rất to lớn cho quận Kim Xuyên, và nhờ đó nhận được sự ủng hộ của người dân.
Vào thời điểm đó, Kim Phi vừa mới bắt đầu đã có năng lực làm được chuyện này, huống chỉ là bây giờ?
Chuyến thăm ngày hôm nay đã mở rộng tâm mắt của công chúa Lộ Khiết, sau khi trở lại, cô ta rất muốn đi tìm Kim Phi nói chuyện một chút.
Nhưng sau khi hỏi Giang Văn Văn, biết được cô ta chỉ mới đi thăm được một nửa chuyến thăm, còn hai xưởng đóng thuyền và xưởng chế biến cá muối chưa ghé thăm nên tạm thời từ bỏ ý định, chuẩn bị chờ cho đến khi chuyến thăm kết thúc, sau khi hiểu sâu sắc hơn về trấn Ngư Khế sẽ tìm nói chuyện.
Sáng sớm ngày hôm sau, công chúa Lộ Khiết thức dậy vào lúc trời vừa sáng.
Biết được rằng xưởng đóng thuyền lầu số 2 ở gần đây. không đóng thuyền mà đang tiến hành kiểm tra và nâng cấp, mức độ bảo mật về thuyền bọc thép rất cao, nhiều nơi là khu vực nòng cốt, không thể vào thăm được, công chúa Lộ Khiết dự định đến thăm xưởng đóng thuyền số 3 một lần nữa.
Tối ngày hôm qua sau khi trở lại, hai kỹ thuật viên của xưởng đóng thuyền đã bí mật nói lên yêu cầu.
Ở xưởng đóng thuyền số 3 có rất nhiều dây chuyền lắp ráp sản xuất thuyền đánh cá, ngày hôm qua bọn họ mới chỉ đến thăm một dây chuyền, sáng hôm nay công chúa Lộ Khiết chuẩn bị đi tìm một dây chuyền sản xuất mới, muốn xem các dây chuyền lắp ráp khác có quy trình giống như những gì nhìn thấy hôm qua hay không.
Công chúa Lộ Khiết cũng rất tò mò về việc đóng thuyền theo dây chuyền lắp ráp nên đã đồng ý yêu cầu của bọn họ.
Đám người tùy tiện ăn chút điểm tâm sau đó lên đường.
Bởi vì chỉ tiết cho toàn bộ dây chuyền sản xuất đều được lấy ra từ xưởng đóng thuyền số 1, cho nên lần này bọn họ không đến xưởng đóng thuyền số 1 mà trực tiếp tìm dây chuyền lắp ráp mới và bắt đầu đi thăm quy trình làm việc thứ hai.
Khi đến thăm, phát hiện quy trình của 2 dây chuyền sản xuất đều giống nhau, sản xuất ra thuyền đánh cá gần như giống hệt nhau.
Điều này cho thấy rõ kỹ thuật đóng thuyền đánh cá của xưởng đóng thuyền số 3 đã rất thành thục.
Lần này, kỹ thuật viên không chỉ đến thăm mà còn âm thầm ghi nhớ trong đầu nội dung công việc của từng quy trình, chuyến thăm diễn ra khá chậm, khi chuyến thăm kết thúc thì đã là đến buổi trưa.