Nếu chiến đội áo giáp đen là những người xuất sắc của nhân viên hộ tống thì đội không quân là người xuất sắc trong nhóm xuất sắc.
Nhân viên được chọn lọc cẩn thận từ các đại đội, dùng các trang bị tốt nhất, hình thức huấn luyện cũng là cao nhất.
Tất nhiên sức chiến đấu cũng là những người mạnh nhất trong số nhân viên hộ tống.
Họ nhân lúc đêm tối nhảy dù xuống một khoảng trống cách đó mười mấy dặm, sau đó gấp rút hành quân đến đây, bao vây căn phòng nhỏ dưới sự dẫn dắt của mật thám.
Mọi thứ đều diễn ra rất thuận lợi, tiếc là cuối cùng vẫn xuất hiện việc ngoài ý muốn.
Nhưng đội không quân cũng đã từng được huấn luyện tình huống tương tự.
Dùng bom chớp sáng phá vỡ tình hình là một cách trong số đó.
Mặc dù ném bom chớp sáng ra lúc này sẽ làm người của mình chói mắt, nhưng bên đối phương có nhiều người hơn nên những người khác có thể nhân cơ hội đó để tiêu diệt đối thủ.
Đây là một cách khá ổn nhưng họ đã đánh giá thấp đối thủ.
Không chỉ Kim Phi biết người biết ta mà sát thủ cũng thế.
Trước khi chấp hành nhiệm vụ này, chúng đã từng nghiên cứu rất kỹ cách chiến đấu của nhân viên hộ tống.
Trong lúc đánh nhau, thủ lĩnh vẫn luôn quan sát xung quanh, nhận thấy mấy động tác nhỏ của Hầu Tử, còn đoán được ý định của anh ta, gã lập tức điều chỉnh thế tấn công.
Ba nhân viên hộ tống vốn dĩ nằm trong tình thế nguy hiểm lập tức bị đánh cho không biết làm sao, cánh tay trái của một người trong đó bị chém một nhát.
Thấy thế Hầu Tử thầm nghiến răng.
Anh ta biết đây là thủ lĩnh đang cảnh cáo mình, mình có khả năng giết ba nhân viên hộ tống bất cứ lúc nào.
Ngay lúc Hầu Tử đang suy nghĩ cách đối phó, bức tường ở một bên khác cũng bị phá, hai vò dầu bị ném ra ngoài.
Ầm!
Dầu hỏa bùng cháy khiến các nhân viên hộ tống xung quanh phải lùi lại, bốn sát thủ nhân lúc chạy ra.
Tốc độ phản ứng của nhân viên hộ tống ở cách đó khá xa cũng rất nhanh, đều giơ cung lên nhắm vào sát thủ.
Nhưng đám sát thủ đã chuẩn bị sẵn trước, trên tay một là cầm khiên, hai là cầm bàn gỗ, ván giường, lực sát thương của cung nỏ không đủ, không thể xuyên thủng ván gỗ.
Sau khi nhìn rõ xung quanh, các sát thủ lại liên tiếp ném vò dầu đến vị trí của các nhân viên hộ tống.
Ngọn lửa dữ dội và nhiệt độ cao bốc lên trời buộc nhân viên hộ tống phải lùi lại, đội hình chiến đấu cũng hỗn loạn.
Các sát thủ nhân cơ hội chạy ra ngoài từ trong khe hở bao vây của các nhân viên hộ tống, chia nhau ra chạy về phía rừng núi sau đó.
Không cần Hầu Tử chỉ huy, các nhân viên hộ tống xung quanh đều giờ cung lên nhắm vào bóng lưng của địch.
Có một sát thủ bị bắn vào cổ, ngã phịch xuống đất, còn có một sát thủ khác bị bắn trúng vào đùi và vai nhưng hắn liều mạng chạy vào rừng núi, tập tễnh bỏ chạy.
Sát thủ mặt sẹo không chạy đi ngay mà đốt lửa vào vò dầu cuối cùng, sau đó ném vào mấy người Hầu Tử.
“Lão đại, rút!”
Sát thủ mặt sẹo hét lên, sau đó mới bắt đầu chạy trốn.
Thủ lĩnh lập tức tranh thủ cơ hội, triển khai đòn tấn công mạnh hơn.
Ba nhân viên hộ tống vốn dĩ đã ở thế yếu, sau khi thủ lĩnh tấn công dữ dội hơn, ba người lần lượt bay lên.
Lúc rơi xuống đất, cổ của ba người đều chảy máu.
Bị đâm vào cổ họng.
Thủ lĩnh quay đầu lại cười khiêu khích với Hầu Tử, lao về phía ngọn núi sau căn nhà.
Trơ mắt nhìn chiến hữu bị địch đâm vào cổ trước mặt, mình lại không kịp cứu.
Tâm trạng Hầu Tử và các nhân viên hộ tống xung quanh đều rất tệ.
Ai cũng tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Không đợi Hầu Tử ra lệnh, các nhân viên hộ tống đều giơ cung nỏ về hướng thủ lĩnh chạy trốn.