Đã nhiều lần Kim Phi nói công khai rằng kiếm tiền từ người nghèo là vô nghĩa, muốn kiếm tiền thì hãy kiếm từ người giàu.
Khi thương hội Kim Xuyên mới thành lập cũng đã làm như vậy, đã sử dụng xà phòng thơm châu Thủy Ngọc và hắc đao đã kiếm được rất nhiều ở kinh thành và Giang Nam.
Kim Phi dựa vào những số tiền đó để xây dựng nhà xưởng, chiêu mộ nhân viên hộ tống, mua tài liệu sản xuất vũ khí.
Có thể nói vốn ban đầu để Kim Phi lập nghiệp chính là thông qua việc kiếm tiền từ những người giàu.
Mặc dù quy mô của thương hội Kim Xuyên đã lớn hơn trước rất nhiều, các chỉ nhánh và hợp tác xã mua bán cung ứng và tiếp thị khắp Xuyên Thục nhưng hiệu quả kiếm tiền của nó đã giảm đáng kể.
Bản chất của thương hội Kim Xuyên và hợp tác xã mua bán hiện giờ cũng giống như lầu bách hóa Quốc Doanh và hợp tác xã mua bán ở đời trước của Kim Phi, đều không phải vì mục đích lợi nhuận mà là mục tiêu chính là mang lại sự thuận tiện cho người dân.
Xà phòng thơm, các loại thiết khí, nước tương... đều đến tay hàng nghìn hộ gia đình thông qua các hợp tác xã mua bán.
Đặc biệt, xà phòng thơm đã cải thiện điều kiện vệ sinh của con người một cách đáng kể.
Trước đây, một năm người dân không tắm được mấy lần, dù là người lớn hay trẻ em, chấy rận vẫn bò trên đầu, rất nhiều bệnh tật là do điều kiện vệ sinh kém.
Giờ đây, nhờ sự tuyên truyền của nhật báo Kim Xuyên, xà phòng thơm đã có sẵn, người dân dần dần hình thành thói quen tắm, gội đầu, giặt quần áo bằng xà phòng thơm, điều kiện vệ sinh được cải thiện rất nhiều, nhiều bệnh tật do điều kiện vệ sinh kém cũng xuất hiện cũng biến mất.
Khi xà phòng thơm mới ra mắt, khách hàng chủ yếu của nó là thanh lâu, một hộp xà phòng thơm có thể được bán với giá vài lượng bạc, nếu trên hộp có hai dòng thơ được Kim Phi viết lên thì giá sẽ tăng vọt lên mấy lần, thậm chí có tiền cũng không mua được.
Chi phí của một hộp xà phòng thơm là bao nhiêu? Khi đó lợi nhuận của một hộp xà phòng có thể gấp hàng chục, thậm chí hàng trăm lần chỉ phí!
Sản lượng và doanh số bán hàng hiện tại của xưởng làm xà phòng thơm núi Thiết Quán gấp hơn 10 lần so với trước đây nhưng lợi nhuận chỉ bằng 30% so với ngày trước. Nếu trừ chỉ phí vận chuyển, chỉ phí thuê mặt bằng và chỉ phí nhân công của hợp tác xã mua bán thì chỉ sợ lợi nhuận vẫn còn chiết khấu thêm.
Giờ đây thương hội Kim Xuyên hoàn toàn dựa vào số lượng bán ra để kiếm tiền.
Theo quan điểm của Cửu công chúa, mô hình này có thể áp dụng được ở Xuyên Thục chứ không thể áp dụng được ở Đông Man.
Đầu tiên là do quá xa, chỉ phí vận chuyển sẽ tăng lên rất nhiều, hơn nữa hiện tại Đông Man quá nghèo, nếu bắt đầu giao dịch với Đông Man, chúng ta nhất định sẽ lỗ vốn.
Nhưng hiện tại cô ấy không thấy vẻ mặt Kim Phi có chút lo lắng nào.
Kim Phi nhìn thấy sự bối rối trong mắt Cửu công chúa, giải thích: "Vũ Dương, nếu muốn kiếm tiền thì có thể đi tìm người giàu, nhưng người nghèo có thể tạo ra của cải! Ví dụ như ngày xưa làng Tây Hà và Kim Xuyên không phải cũng rất nghèo hay sao, nhưng hiện tại thì sao?”
Cửu công chúa nghe được lời này thì không khỏi có chút suy tư.
Đúng vậy, ngày xưa làng Tây Hà và Kim Xuyên cũng giống như Đông Man bây giờ, chuyện ăn uống của dân chúng cũng là một vấn đề.
Nhưng giờ đây Kim Xuyên lại trở thành Xuyên Thục, thậm chí còn là một huyện giàu có nhất Đại Khang.
Hơn nữa chỉ mất chưa đầy ba năm để đi từ nghèo khó trở nên giàu có.
Công lao lớn nhất cho sự thay đổi lớn như vậy tất nhiên là Kim Phi và những nhà xưởng do y thành lập.
Nghĩ tới đây, Cửu công chúa vội vàng hỏi: “Phu quân, chàng có định xây dựng nhà xưởng ở Đông Man không?”
Khi thương hội Kim Xuyên mới thành lập cũng đã làm như vậy, đã sử dụng xà phòng thơm châu Thủy Ngọc và hắc đao đã kiếm được rất nhiều ở kinh thành và Giang Nam.
Kim Phi dựa vào những số tiền đó để xây dựng nhà xưởng, chiêu mộ nhân viên hộ tống, mua tài liệu sản xuất vũ khí.
Có thể nói vốn ban đầu để Kim Phi lập nghiệp chính là thông qua việc kiếm tiền từ những người giàu.
Mặc dù quy mô của thương hội Kim Xuyên đã lớn hơn trước rất nhiều, các chỉ nhánh và hợp tác xã mua bán cung ứng và tiếp thị khắp Xuyên Thục nhưng hiệu quả kiếm tiền của nó đã giảm đáng kể.
Bản chất của thương hội Kim Xuyên và hợp tác xã mua bán hiện giờ cũng giống như lầu bách hóa Quốc Doanh và hợp tác xã mua bán ở đời trước của Kim Phi, đều không phải vì mục đích lợi nhuận mà là mục tiêu chính là mang lại sự thuận tiện cho người dân.
Xà phòng thơm, các loại thiết khí, nước tương... đều đến tay hàng nghìn hộ gia đình thông qua các hợp tác xã mua bán.
Đặc biệt, xà phòng thơm đã cải thiện điều kiện vệ sinh của con người một cách đáng kể.
Trước đây, một năm người dân không tắm được mấy lần, dù là người lớn hay trẻ em, chấy rận vẫn bò trên đầu, rất nhiều bệnh tật là do điều kiện vệ sinh kém.
Giờ đây, nhờ sự tuyên truyền của nhật báo Kim Xuyên, xà phòng thơm đã có sẵn, người dân dần dần hình thành thói quen tắm, gội đầu, giặt quần áo bằng xà phòng thơm, điều kiện vệ sinh được cải thiện rất nhiều, nhiều bệnh tật do điều kiện vệ sinh kém cũng xuất hiện cũng biến mất.
Khi xà phòng thơm mới ra mắt, khách hàng chủ yếu của nó là thanh lâu, một hộp xà phòng thơm có thể được bán với giá vài lượng bạc, nếu trên hộp có hai dòng thơ được Kim Phi viết lên thì giá sẽ tăng vọt lên mấy lần, thậm chí có tiền cũng không mua được.
Chi phí của một hộp xà phòng thơm là bao nhiêu? Khi đó lợi nhuận của một hộp xà phòng có thể gấp hàng chục, thậm chí hàng trăm lần chỉ phí!
Sản lượng và doanh số bán hàng hiện tại của xưởng làm xà phòng thơm núi Thiết Quán gấp hơn 10 lần so với trước đây nhưng lợi nhuận chỉ bằng 30% so với ngày trước. Nếu trừ chỉ phí vận chuyển, chỉ phí thuê mặt bằng và chỉ phí nhân công của hợp tác xã mua bán thì chỉ sợ lợi nhuận vẫn còn chiết khấu thêm.
Giờ đây thương hội Kim Xuyên hoàn toàn dựa vào số lượng bán ra để kiếm tiền.
Theo quan điểm của Cửu công chúa, mô hình này có thể áp dụng được ở Xuyên Thục chứ không thể áp dụng được ở Đông Man.
Đầu tiên là do quá xa, chỉ phí vận chuyển sẽ tăng lên rất nhiều, hơn nữa hiện tại Đông Man quá nghèo, nếu bắt đầu giao dịch với Đông Man, chúng ta nhất định sẽ lỗ vốn.
Nhưng hiện tại cô ấy không thấy vẻ mặt Kim Phi có chút lo lắng nào.
Kim Phi nhìn thấy sự bối rối trong mắt Cửu công chúa, giải thích: "Vũ Dương, nếu muốn kiếm tiền thì có thể đi tìm người giàu, nhưng người nghèo có thể tạo ra của cải! Ví dụ như ngày xưa làng Tây Hà và Kim Xuyên không phải cũng rất nghèo hay sao, nhưng hiện tại thì sao?”
Cửu công chúa nghe được lời này thì không khỏi có chút suy tư.
Đúng vậy, ngày xưa làng Tây Hà và Kim Xuyên cũng giống như Đông Man bây giờ, chuyện ăn uống của dân chúng cũng là một vấn đề.
Nhưng giờ đây Kim Xuyên lại trở thành Xuyên Thục, thậm chí còn là một huyện giàu có nhất Đại Khang.
Hơn nữa chỉ mất chưa đầy ba năm để đi từ nghèo khó trở nên giàu có.
Công lao lớn nhất cho sự thay đổi lớn như vậy tất nhiên là Kim Phi và những nhà xưởng do y thành lập.
Nghĩ tới đây, Cửu công chúa vội vàng hỏi: “Phu quân, chàng có định xây dựng nhà xưởng ở Đông Man không?”