Đường Tiểu Bắc còn chưa kịp tìm hiểu rõ nguyên nhân hậu quả, cảm thấy Cửu công chúa đang kéo theo Kim Phi mạo hiểm.
Mới vừa rồi nhìn như đang hỏi Kim Phi, trên thực tế là cô ấy đang biểu đạt sự bất mãn đối với Cửu công chúa.
Kim Phi cũng phát giác được điều này, trên đường trở về xưởng đóng thuyền, y tìm cơ hội giải thích những chuyện đã xảy ra với Đường Tiểu Bắc, Quan Hạ Nhi và Tả Phi Phi.
Đường Tiểu Bắc lúc này mới biết, thì ra trong kế hoạch ban đầu của Cửu công chúa, không có ý định để Kim Phi cùng mạo hiểm, mà còn phòng ngừa Kim Phi đuổi theo, thậm chí còn lấy đi móc treo của phi thuyền và khinh khí cầu.
"Mặc kệ là ai, cũng không nên mạo hiểm như vậy!" Quan Hạ Nhi còn có chút tức giận, trừng mắt nhìn Cửu công chúa một cái: "Lúc muội tới đây đã hứa với ta như thế nào?”
"Tỷ, ta sai rồi!" Cửu công chúa có thể co giãn, tiến lên năm lấy cánh tay của Quan Hạ Nhi: "Tuyệt đối không có lần sau!"
Cửu công chúa dẫu sao đã làm hoàng đế, lúc này lại là bên ngoài, Quan Hạ Nhi cũng phải cân nhắc đến thể diện của cô ấy, cô hừ một tiếng rồi không nói gì nữa.
Kim Phi thấy vậy, không khỏi có chút cảm kích nhìn Quan Hạ Nhi một cái.
Y biết, Quan Hạ Nhi chắc đã phát giác được tâm trạng của Đường Tiểu Bắc, cô đang giải vây giúp Cửu công chúa, cũng là phòng ngừa mâu thuẫn Đường Tiểu Bắc và Cửu công chúa trở nên ngày càng sâu sắc.
Thật ra thì Cửu công chúa và Đường Tiểu Bắc cũng không có mâu thuẫn gì, chẳng qua là Đường Tiểu Bäc cảm thấy cô ấy và Kim Phi quen biết còn sớm hơn, bây giờ lại bị Cửu công chúa áp đảo cao hơn một cái đầu, trong lòng có chút không phục mà thôi.
Không giống Tả Phi Phi, cô ấy có thể chung một chỗ với Kim Phi, là nhờ vào Cửu công chúa ban hôn, cho nên trong lòng Tả Phi Phi rất biết ơn với Cửu công chúa, cộng thêm tâm tư cô ấy đều đặt ở trên xưởng và quân vụ, nên cũng không nhạy cảm với những chuyện này.
Nhuận Nương và Bắc Thiên Tâm càng không cần phải nói, tâm tư các cô ấy càng đơn giản hơn, một người chỉ biết núp ở phòng bếp đảo chén mò nồi để ăn no, một người khác chỉ biết múa súng và gậy.
Quan Hạ Nhi thật ra rất hâm mộ Nhuận Nương và Bắc Thiên Tâm, cô cũng không muốn quan tâm nhiều chuyện như: vậy, chỉ muốn yên lặng ở bên cạnh Kim Phi, xe chỉ luồn kim, chăm sóc con trẻ.
Đáng tiếc cô lại là vợ cả, chuyện hậu viện cô không thể không quản.
Thật ra thì Kim Phi cũng ý thức được giữa Đường Tiểu Bắc và Cửu công chúa không hợp nhau, nhưng đây chính là cái giá cho cuộc sống một chồng nhiều vợ, tạm thời Kim Phi cũng không có biện pháp gì giải quyết.
May mãn hiện tại, tình huống vẫn còn ở trong phạm vi có thể khống chế, Đường Tiểu Bắc cũng chỉ có chút không phục mà thôi, cũng không có ác ý gì quá lớn với Cửu công chúa.
Y chuẩn bị tìm thời gian nói chuyện với Đường Tiểu Bắc,
nghe xem Đường Tiểu Bắc rốt cuộc nghĩ gì.
Trong lòng suy nghĩ những thứ hỗn loạn này, cả đám người nhanh chóng đi tới xưởng đóng thuyền.
Nhưng còn chưa kịp vào cửa, đã thấy một con ngựa chạy. như bay đến.
Đám người Thiết Chùy và Châu Nhi lập tức căng thẳng, nhanh chóng vây Kim Phi vào giữa bọn họ.
Người cưỡi ngựa cũng lo lắng gây ra hiểu lầm, vội vàng siết dây cương, lập tức nhảy xuống, chào Thiết Chùy.
"Chào đội trưởng, ta là Lưu Đại Thành tiểu đội trưởng tiểu đội 1 thuộc hàng 1 tiểu đoàn 3 của tiểu đội Chung Minh, có tin khẩn cấp cần báo cáo!"
Nhân viên hộ tống vừa nói, vừa móc giấy chứng nhận ra.
Thiết Chùy nghe vậy, không khỏi quan sát trên dưới nhân viên hộ tống một phen.
Ban đầu khi tổ đội Chung Minh được thành lập, nhiệm vụ chủ yếu là thu nhập tình báo từ bên ngoài.
Sau đó theo sự trỗi dậy nhanh chóng của Kim Phi, tiểu đội Chung Minh 1 và 2 cơ bản cũng bắt đầu cống hiến sức lực chinh phục cường hào ác bá địa phương để chia ruộng đất, công tác tình báo ngược lại thành thứ yếu.
Mới vừa rồi nhìn như đang hỏi Kim Phi, trên thực tế là cô ấy đang biểu đạt sự bất mãn đối với Cửu công chúa.
Kim Phi cũng phát giác được điều này, trên đường trở về xưởng đóng thuyền, y tìm cơ hội giải thích những chuyện đã xảy ra với Đường Tiểu Bắc, Quan Hạ Nhi và Tả Phi Phi.
Đường Tiểu Bắc lúc này mới biết, thì ra trong kế hoạch ban đầu của Cửu công chúa, không có ý định để Kim Phi cùng mạo hiểm, mà còn phòng ngừa Kim Phi đuổi theo, thậm chí còn lấy đi móc treo của phi thuyền và khinh khí cầu.
"Mặc kệ là ai, cũng không nên mạo hiểm như vậy!" Quan Hạ Nhi còn có chút tức giận, trừng mắt nhìn Cửu công chúa một cái: "Lúc muội tới đây đã hứa với ta như thế nào?”
"Tỷ, ta sai rồi!" Cửu công chúa có thể co giãn, tiến lên năm lấy cánh tay của Quan Hạ Nhi: "Tuyệt đối không có lần sau!"
Cửu công chúa dẫu sao đã làm hoàng đế, lúc này lại là bên ngoài, Quan Hạ Nhi cũng phải cân nhắc đến thể diện của cô ấy, cô hừ một tiếng rồi không nói gì nữa.
Kim Phi thấy vậy, không khỏi có chút cảm kích nhìn Quan Hạ Nhi một cái.
Y biết, Quan Hạ Nhi chắc đã phát giác được tâm trạng của Đường Tiểu Bắc, cô đang giải vây giúp Cửu công chúa, cũng là phòng ngừa mâu thuẫn Đường Tiểu Bắc và Cửu công chúa trở nên ngày càng sâu sắc.
Thật ra thì Cửu công chúa và Đường Tiểu Bắc cũng không có mâu thuẫn gì, chẳng qua là Đường Tiểu Bäc cảm thấy cô ấy và Kim Phi quen biết còn sớm hơn, bây giờ lại bị Cửu công chúa áp đảo cao hơn một cái đầu, trong lòng có chút không phục mà thôi.
Không giống Tả Phi Phi, cô ấy có thể chung một chỗ với Kim Phi, là nhờ vào Cửu công chúa ban hôn, cho nên trong lòng Tả Phi Phi rất biết ơn với Cửu công chúa, cộng thêm tâm tư cô ấy đều đặt ở trên xưởng và quân vụ, nên cũng không nhạy cảm với những chuyện này.
Nhuận Nương và Bắc Thiên Tâm càng không cần phải nói, tâm tư các cô ấy càng đơn giản hơn, một người chỉ biết núp ở phòng bếp đảo chén mò nồi để ăn no, một người khác chỉ biết múa súng và gậy.
Quan Hạ Nhi thật ra rất hâm mộ Nhuận Nương và Bắc Thiên Tâm, cô cũng không muốn quan tâm nhiều chuyện như: vậy, chỉ muốn yên lặng ở bên cạnh Kim Phi, xe chỉ luồn kim, chăm sóc con trẻ.
Đáng tiếc cô lại là vợ cả, chuyện hậu viện cô không thể không quản.
Thật ra thì Kim Phi cũng ý thức được giữa Đường Tiểu Bắc và Cửu công chúa không hợp nhau, nhưng đây chính là cái giá cho cuộc sống một chồng nhiều vợ, tạm thời Kim Phi cũng không có biện pháp gì giải quyết.
May mãn hiện tại, tình huống vẫn còn ở trong phạm vi có thể khống chế, Đường Tiểu Bắc cũng chỉ có chút không phục mà thôi, cũng không có ác ý gì quá lớn với Cửu công chúa.
Y chuẩn bị tìm thời gian nói chuyện với Đường Tiểu Bắc,
nghe xem Đường Tiểu Bắc rốt cuộc nghĩ gì.
Trong lòng suy nghĩ những thứ hỗn loạn này, cả đám người nhanh chóng đi tới xưởng đóng thuyền.
Nhưng còn chưa kịp vào cửa, đã thấy một con ngựa chạy. như bay đến.
Đám người Thiết Chùy và Châu Nhi lập tức căng thẳng, nhanh chóng vây Kim Phi vào giữa bọn họ.
Người cưỡi ngựa cũng lo lắng gây ra hiểu lầm, vội vàng siết dây cương, lập tức nhảy xuống, chào Thiết Chùy.
"Chào đội trưởng, ta là Lưu Đại Thành tiểu đội trưởng tiểu đội 1 thuộc hàng 1 tiểu đoàn 3 của tiểu đội Chung Minh, có tin khẩn cấp cần báo cáo!"
Nhân viên hộ tống vừa nói, vừa móc giấy chứng nhận ra.
Thiết Chùy nghe vậy, không khỏi quan sát trên dưới nhân viên hộ tống một phen.
Ban đầu khi tổ đội Chung Minh được thành lập, nhiệm vụ chủ yếu là thu nhập tình báo từ bên ngoài.
Sau đó theo sự trỗi dậy nhanh chóng của Kim Phi, tiểu đội Chung Minh 1 và 2 cơ bản cũng bắt đầu cống hiến sức lực chinh phục cường hào ác bá địa phương để chia ruộng đất, công tác tình báo ngược lại thành thứ yếu.