Nhưng đội trưởng nhân viên hộ tống nghĩ một chút, nói: “Điện hạ thứ tội, thật sự là quá muộn rồi, để ta đi xem tiên sinh đã ngủ chưa?”
Thấm Nhi đang chuẩn bị phát cáu, cửa phòng đằng sau đã mở toang.
Kim Phi đi ra, đầu tiên là nghi ngờ nhìn Cửu công chúa, sau đó nói với nhân viên hộ tống: “Ngụy đại ca, để bọn họ vào đi.”
Lúc này nhân viên hộ tống mới tránh ra khỏi cửa.
“Các ngươi đợi ở cổng đi.”
Cửu công chúa quay đầu dặn dò một tiếng, bản thân thì đi vào phòng.
“Vâng!”
Thấm Nhi và Châu Nhi đồng thời đáp một tiếng, đóng cửa phòng hộ Kim Phi, sau đó hai người cùng đi ra khỏi sân nhỏ, gác cổng với nhân viên hộ tống.
Nhà gỗ đều được xây dựng tạm bợ, khá thô sơ.
Vào cửa là một gian nhà chính tiếp khách làm việc, bên trong là một gian phòng ngủ không tới mười mét vuông, chỉ như thế.
“Điện hạ tới muộn như vậy, có việc gì gấp à?”
Kim Phi không đợi Cửu công chúa ngồi xuống, y đã sốt ruột hỏi.
Theo y thấy, Cửu công chúa chắc chắn phải có chuyện lớn cực kì quan trọng, nếu không sẽ không tới thăm lúc nửa đêm.
Nhưng Cửu công chúa lại không hoảng không loạn, tùy ý ngồi xuống trước bàn, cười nói: “Không có việc gì gấp, chỉ là không ngủ được, thấy phòng tiên sinh còn sáng đèn, muốn tìm tiên sinh nói chuyện thôi.”
“Tới tìm ta nói chuyện?”
Kim Phi không khỏi sững sờ.
Lễ pháp Đại Khang nghiêm ngặt, đừng nói là công chúa, cho dù là cô nương nhà người bình thường, nửa đêm đi tìm đàn ông nói chuyện cũng không thích hợp.
Có điều Kim Phi cũng không nói gì nhiều, tìm bừa một chủ đề: “Vừa rồi đúng là bên ngoài khá ồn, ta thật sự không ngủ được, đành đứng dậy vẽ tranh thôi.”
“Tiên sinh vẽ cái gì?”
Cửu công chúa rút một bức bản vẽ trên bàn ra.
Trên bản vẽ được vẽ chi chít dày đặc, ghi dấu các loại kí hiệu, đáng tiếc Cửu công chúa xem không hiểu được gì.
Nói tới bản vẽ, Kim Phi lập tức lên tinh thần, kéo ghế đẩu ngồi bên tay trái Cửu công chúa, hưng phấn nói: “Điện hạ, ta nói với người, đây chính là một thứ cực kì lợi hại!”
“Thứ đồ này lợi hại như thế nào?”
“Người đợi ta, ta cho người xem một thứ!”
Kim Phi nói rồi đi dịch bếp lò đun nước nóng tới, sau đó cho ấm nước lên trên bếp lò.
Tiếp theo y rút cửa thông gió ra, chẳng mấy chốc nước trong ấm nước đã đun sôi.
Kim Phi tìm một cái nút gỗ tới, bịt vòi ấm lại, chà tay nói: “Điện hạ, tiếp theo chính là khoảnh khắc chứng kiến kì tích!”
Vốn dĩ Cửu công chúa đã mất hết hứng thú, nhưng nghe thấy sắp ‘chứng kiến kì tích’, cũng không nhịn được nâng cao tinh thần lên, nhìn vào nắp ấm trà theo ngón tay Kim Phi.
Phù!
Nắp ấm trà bị hơi nước đẩy mở ra.
“Ha ha, thú vị không.”
Kim Phi hưng phấn chà tay.
“Khá thú vị.”
Cửu công chúa phối hợp gật đầu, nhưng trên mặt tràn đầy vẻ thất vọng.
Ồn ào ầm ĩ một lúc lâu, kì tích mà Kim Phi nói chỉ là cái này.
Trái ngược với nắp ấm trà, Cửu công chúa càng muốn mở cái đầu lâu của Kim Phi ra, xem thử trong não y có sắt hay không.
Cho dù Kim Phi là trai thẳng, cũng nhìn ra sự miễn cưỡng của Cửu công chúa, vội vàng giải thích nói: “Điện hạ, người đừng coi thường thứ này, nếu sử dụng tốt sẽ có thể thay đổi toàn bộ cục diện của thế giới đấy.”