Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng Quan Hạ Nhi chưa bao giờ chủ động bố trí bất kỳ người nào của mình.

Ban đầu người anh ruột duy nhất muốn quản lý xưởng dệt còn bị Quan Hạ Nhi mắng mỏ đuổi về.

Sau này, Kim Phi thấy anh vợ đã thay đổi nên mới chủ động giao cho anh ta đi phụ trách mỏ muối.

Cho đến nay, Quan Trụ Tử vẫn phụ trách mỏ muối và một số xưởng muối mới ở đó.

Những người thân họ Quan khác ở làng Quan Gia nhậm chức dưới trướng Kim Phi, cũng dựa vào khả năng của bản thân mà làm việc và không có ai đi cửa sau.

Kim Phi cũng rất ngạc nhiên khi thấy Quan Hạ Nhi đến thư phòng, nhanh chóng bước tới đỡ cô: "Hạ Nhi, sao nàng lại đến đây?"

Quan Hạ Nhi và Cửu công chúa mang thai gần như cùng lúc, bụng đã lộ rõ. Nhưng gần đây vì quá nhiều chuyện nên hầu hết thời gian Kim Phi đều ở cạnh Cửu công chúa, rồi thời gian ở bên Quan Hạ Nhi cũng ít đi nhiều.

Chuyện này khiến Kim Phi có chút áy náy, cảm thấy mình đã bỏ mặc Quan Hạ Nhi.

Nhưng gần đây thật sự quá bận rộn, mỗi ngày Kim Phi đều phải bận rộn đến hơn nửa đêm.

Lúc này Quan Hạ Nhi đã ngủ say, y sợ quay lại sẽ đánh thức Quan Hạ Nhi.

Thiết Thế Hâm và Trương Lương nhìn nhau, đều vô cùng hiểu chuyện mà lướt sang một bên.

“Hôm nay không thấy đương gia và Vũ Dương về ăn cơm, nên ta tới xem có chuyện gì không.”

Quan Hạ Nhi nhìn Kim Phi, lại nhìn Cửu công chúa nói: “Mắt hai người đều đỏ hết rồi, tối qua không qua không trở lại ngủ đúng không? Đương gia, bản thân chàng không ngủ cũng không sao, thế nào mà cũng để Vũ Dương thức suốt đêm vậy? Trong bụng cô ấy còn có đứa nhỏ của chàng đấy! Ngụy tiên sinh nói cô ấy không thể thức suốt đêm!”

Kim Phi sờ sờ mũi không tìm được lời phản bác lại chỉ có thể cúi đầu chịu trận.

"Tỷ tỷ, đừng trách phu quân, tối qua có việc gấp, chưa giải quyết xong thật sự không ngủ được!"

Cửu công chúa nhanh chóng giải thích thay Kim Phi.

"Không ngủ được cũng phải ngủ. Sức khỏe của Vũ Dương vốn không tốt, không thể mệt mỏi được nữa!"

“Tỷ tỷ nói phải, sau này nhất định muội sẽ chú ý."

Cửu công chúa vội gật đầu đảm bảo.

"Hai người các ngươi hợp tác đối phó ta!" Quan Hạ Nhi hừ một tiếng: "Mỗi lần nhắc đến hai người, là hai người cứ nói sau này sẽ chú ý, bữa sáng còn không quay lại ăn thì chú ý cái gì?"

“Vừa rồi ta bận quá nên quên mất, bây giờ về ăn cơm ngay!"

Kim Phi đỡ Quan Hạ Nhi chuẩn bị rời đi.

Nhưng Quan Hạ Nhi lại nhìn qua Trương Lương và Thiết Thế Hâm: "Lương ca, Thiết đại nhân, hai người cũng đi ăn cơm chút đi."

"Không cần đâu, chắc là Văn Phương đã chừa cơm cho ta, ta trở về ăn là được rồi."

"Cảm tạ phu nhân, vợ ta cũng để lại cơm cho ta rồi, nên không phiền mọi người."

Trương Lương và Thiết Thế Hâm liên tục xua tay.

Quan Hạ Nhi cũng chỉ khách sáo một chút, thấy Trương Lương và Thiết Thế Hâm không muốn đi, cô cũng không ép buộc rồi để Kim Phi dìu ra khỏi thư phòng.

Châu Nhi đỡ Cửu công chúa đi ở phía sau.

Trở lại nhà ăn, Nhuận Nương đã hâm nóng đồ ăn rồi đặt lên bàn.

Bây giờ có thể nói Kim Phi và Cửu công chúa là hai người quyền lực và có ảnh hưởng nhất trên cả Đại Khang, nhưng họ cũng không đi mời đầu bếp gì mà vẫn để Nhuận Nương nấu cơm như trước.

Bình thường ăn uống cũng vô cùng đơn giản.

Ví dụ như lúc này trên bàn chỉ có một nồi cháo, một mâm bánh quẩy và mấy món ăn kèm nho nhỏ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK