Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tỷ tỷ, ta cũng muốn cứu phu quân giống tỷ, tại sao ta lại phải ngăn cản tỷ?"

Cửu công chúa nói: "Ta hứa với tỷ, bằng bất cứ giá nào, ta nhất định sẽ đưa phu quân trở về!"

"Vậy thì tốt!" Quan Hạ Nhi duỗi tay ra nắm lấy tay Cửu công chúa: "Vừa rồi ta hơi nóng lòng, có lẽ đã nói quá nặng lời, Vũ Dương, muội đừng giận nhé."

Quan Hạ Nhi tuy không hiểu biết bằng Cửu Công chúa nhưng cũng không ngốc nghếch.

Vừa rồi nghe được tin Kim Phi gặp nguy hiểm, cô liền hoảng sợ. Bây giờ khi bình tĩnh lại, cô nhận ra rằng Kim Phi không chỉ là chỗ dựa của cô mà còn là chỗ dựa của Cửu công chúa. Cửu công chúa nhất định cũng sẽ hy vọng Kim Phi bình an trở về.

"Không sao, đèn không thắp không sáng, lời nói lời không nói sẽ không rõ ràng, nói ra được là tốt rồi."

Cửu công chúa nắm tay Quan Hạ Nhi, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Trên thực tế, cô ấy cũng rất lo lắng về bất kì rạn nứt nào với Quan Hạ Nhi.

Không chỉ vì cô ấy coi trọng mối quan hệ với Quan Hạ Nhi, mà còn vì ảnh hưởng của Quan Hạ Nhi.

Mặc dù Quan Hạ Nhi không giữ bất kỳ chức vụ nào, và cô gần như cũng không bao giờ hỏi về các vấn đề chính trị, nhưng ảnh hưởng của Quan Hạ Nhi ở làng Tây Hà rất lớn.

Không chỉ người dân làng Quan Gia, mà rất nhiều trưởng lão ở làng Tây Hà cũng đứng về phía Quan Hạ Nhi.

Sự kiện hôm nay là bằng chứng cho điều đó.

Ý nghĩa của trống điểm tướng tương tự như ý nghĩa của đèn hiệu. Đó không phải là điều mà bất cứ ai cũng có thể làm chỉ vì họ muốn.

Nói đúng ra, Quan Hạ Nhi không có chức vụ chính thức, không có tư cách đánh trống.

Nhưng cô không chỉ đánh trống mà còn tập hợp được rất nhiều người trong thời gian ngắn như vậy.

Không chỉ gần như tất cả các công nhân nữ của xưởng dệt dệt đến, mà dân làng cũng đang lục tục chạy đến.

Chỉ là dân làng không di chuyển nhanh như các công nhân nữ trong xưởng dệt mà thôi.

Nhưng Cửu công chúa tin rằng tất cả dân làng sẽ sớm đến nơi.

Làng Tây Hà là nơi Kim Phi bắt đầu dựng nhà, và có lẽ những dân làng này không giữ chức vụ quá cao, nhưng người nhà của họ nằm rải rác trong các thế lực khác nhau dưới quyền Kim Phi, nắm giữ những vị trí quan trọng.

Thái độ của họ gần như đại diện cho lập trường của các thành viên trong gia đình họ.

Đây là ảnh hưởng của Quan Hạ Nhi!

Đây cũng là một trong những lý do khiến Cửu công chúa một mực cố gắng duy trì mối quan hệ tốt đẹp với Quan Hạ Nhi.

Hai người bọn họ một trong một ngoài, có thể nói là cánh tay phải cánh tay trái của Kim Phi.

Nếu cả hai hợp nhau thì mọi việc sẽ diễn ra suôn sẻ. Tuy nhiên, nếu xảy ra xung đột, không chỉ ảnh hưởng đến gia đình nhỏ của Kim Phi mà còn có thể ảnh hưởng đến thế lực chính trị mới được thành lập.

Trước đó Quan Hạ Nhi tức giận rời đi, Cửu công chúa rất lo lắng. Bây giờ Quan Hạ Nhi chủ động xin lỗi, tảng đá trong lòng Cửu công chúa cuối cùng cũng đã rơi xuống.

"Vũ Dương, tiếp theo ta nên làm gì?" Quan Hạ Nhi hỏi.

Trước đó cô đã hành động bốc đồng bằng cách đánh trống điểm tướng mà không nghĩ đến điều gì khác.

Mãi cho đến khi Cửu công chúa hỏi những vấn đề kia, Quan Hạ Nhi mới nhận ra mình quá bốc đồng.

"Tỷ tỷ, ta đã nhờ Tiểu Ngọc gửi tin cho Trịnh Phương, bảo anh ta tập hợp toàn bộ người ngựa đến tiếp viện cho phu quân. Cho nên hiện tại tỷ không cần đi nữa, được không?"

Cửu công chúa nắm lấy tay Quan Hạ Nhi nói: "Hi Châu quá lạnh, tỷ bây giờ vẫn đang ở cử, lỡ như ngã bệnh thì sao?"

"Vũ Dương, muội không cần nói nữa, ta nhất định sẽ đi Hi Châu, không ai có thể thuyết phục ta!"

Quan Hạ Nhi vốn luôn dịu dàng như nước, lúc này mới nói với vẻ mặt kiên quyết: "Nếu muội bằng lòng giúp ta, ta sẽ nhớ tới lòng tốt của muội, nếu muội không bằng lòng giúp ta, ta sẽ tìm người khác!"

Trong doanh trại của tiêu cục Trấn Viễn ở ngọn núi phía sau vẫn còn rất nhiều nhân viên hộ tống, rất nhiều người trong số họ đến từ làng Quan Gia và làng Tây Hà, Quan Hạ Nhi tin rằng chỉ cần cô nói, nhất định sẽ có người sẵn sàng đi cùng cô để cứu Kim Phi.

"Tỷ tỷ, ta chỉ lo lắng cho thân thể của tỷ, ta đang thương lượng với tỷ, không phải là không cho tỷ đi, sao tỷ lại nóng nảy như thế?"

Cửu công chúa bất lực nói: "Nếu tỷ đã quyết như thế, vậy ta sẽ sắp xếp."

"Sắp xếp như thế nào?" Quan Hạ Nhi hỏi.

"Tỷ tỷ, chuyện đó tỷ không cần lo lắng, đợi tỷ tập hợp đủ người cứ dẫn bọn họ đến bến tàu Kim Xuyên là được." Cửu công chúa nói.

"Được!"

Quan Hạ Nhi gật đầu, phát hiện Đường Đông Đông đang đứng trên bục cao vẫy tay gọi cô, và chào Cửu công chúa, sau đó cô ấy leo lên bục cao, bắt đầu động viên trước trận chiến.

Các nữ công nhân của xưởng dệt luôn phải cạnh tranh gay gắt với các nữ công nhân đến từ núi Thiết Quán. Các nữ công nhân đến từ núi Thiết Quán không chỉ tham gia tiêu diệt thổ phỉ mà còn đạt được thành công vang dội trong trận chiến thành Du Quan. Sau khi từ thành Du Quan trở về, họ lập tức được phong quân hàm rồi lao đến hỗ trợ Hi Châu.

Trên thực tế, Cửu công chúa cũng đã phong quân hàm cho các nữ công nhân của xưởng dệt. Tuy nhiên, nhiều người trong số họ không hài lòng và thậm chí còn không phục.

Điều này là do quân hàm của các nữ công nhân ở núi Thiết Quán là "Quân Nương Tử đệ nhất", trong khi quân hàm của các nữ công nhân ở xưởng dệt là "Quân Nương Tử số 2", nghe thấp hơn "Quân Nương Tử đệ nhất".

Cửu công chúa luôn nhận thức được sự cạnh tranh giữa núi Thiết Quán và xưởng dệt. Ban đầu khi lập quân hàm, cô ấy biết rằng các nữ công nhân ở xưởng dệt chắc chắn sẽ không chịu phục.

Trong mắt Cửu công chúa, đây có thể coi là một loại cạnh tranh lành mạnh, vì việc phong cho xưởng dệt quân hàm "Quân Nương Tử số 2" là một ý nghĩ có chủ đích để thúc đẩy họ.

Bây giờ có thể thấy được quyết định của Cửu công chúa là chính xác.

Các nữ công nhân của xưởng dệt đã kìm nén sự oán giận của mình. Cho nên, không cần Quan Hạ Nhi động viên trước trận chiến, vừa nghe được đi Hi Châu để tiếp viện cho Kim Phi, tất cả bọn họ đều trở nên hưng phấn. Họ ước gì có thể bay đến Hi Châu ngay lập tức, cho Kim Phi thấy rằng họ không hề thua kém "Quân Nương Tử đệ nhất của núi Thiết Quán.

Cửu công chúa biết Quan Hạ Nhi bình thường có vẻ hiền lành yếu đuối, nhưng khi cô trở nên bướng bỉnh thì ngay cả mười con bò cũng không thể kéo được cô lại. Vì vậy, Cửu công chúa từ bỏ ý định tiếp tục thuyết phục Quan Hạ Nhi, lập tức bắt đầu suy nghĩ làm thế nào để đảm bảo an toàn cho Quan Hạ Nhi.

Nghĩ tới đây, Cửu công chúa cũng không ở lại quan sát Quan Hạ Nhi động viên trước trận chiến. Thay vào đó, cô ấy quay người trở về.

Khi bước vào sân đã thấy Tiểu Ngọc và Thiết Thế Hâm đang đứng ở lối vào thư phòng.

"Bệ hạ, xưởng dệt bị làm sao vậy?" Tiểu Ngọc hỏi.

Cô ấy vừa mới truyền lệnh về báo cáo với Cửu công chúa, còn chưa có cơ hội hỏi thăm chuyện xưởng dệt.

“Hạ Nhi tỷ sẽ lãnh đạo Quân Nương Tử số 2 đến tiếp viện cho phu quân ở Hi Châu.”

Cửu công chúa thản nhiên trả lời, dẫn hai người vào thư phòng.

Tiểu Ngọc đi theo phía sau trở nên lo lắng khi nghe thấy vậy: "Sao có thể như vậy? Bệ hạ, người thử thuyết phục Hạ Nhi phu nhân đi?"

"Ngươi cho rằng ta chưa từng thử thuyết phục tỷ ấy sao?" Cửu công chúa bất lực nói: "Ngươi cũng không biết tính khí của Hạ Nhi tỷ, ngoại trừ phu quân, ai có thể thuyết phục tỷ ấy được chứ?"

Tiểu Ngọc nghe xong cũng im lặng.

Cô ấy hiểu Quan Hạ Nhi hơn Cửu công chúa, biết tính tình của cô.

Thiết Thế Hâm đi theo cuối cùng cũng không khỏi nhíu mày.

Từ cuộc nói chuyện giữa Cửu công chúa và Tiểu Ngọc, ông ta đã đoán được Cửu công chúa đồng ý để Quan Hạ Nhi xuất binh.

Nghĩ đến đây, Thiết Thế Hâm không khỏi lén liếc nhìn Cửu công chúa, ánh mắt tràn đầy nghi hoặc.

Ông ta đang tự hỏi có phải Cửu công chúa muốn mượn dao giết người hay không.

Xét cho cùng, sự tồn tại của Quan Hạ Nhi là mối đe dọa lớn đối với Cửu công chúa.

Không phải Thiết Thế Hâm nhạy cảm, nhưng loại chuyện này quá phổ biến trong các trận tranh đấu triều đình, Thiết Thế Hâm từng làm quan ở kinh thành, cho nên ông ta không thể không nghĩ nhiều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK