Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Tây Ngạn nói: "Anh ta là tướng quân của thủy quân, toàn bộ thủy quân đều nằm dưới sự chỉ huy của anh ta. Hiện tại anh ta là cục trưởng của Cục quản lý hàng hải..."

Lục Tây Ngạn nói ra thân phận của Trịnh Trì Viễn, khiến hai người hơi sững sốt.

Ông Quy đã đoán Trịnh Trì Viễn là một người quyền lực, nhưng ông ấy không dám nghĩ rằng lai lịch của Trịnh Trì Viễn lại lớn đến vậy.

Lúc ấy, Trịnh Trì Viễn nói anh ta thường xuyên gặp Kim Phi, thật ra ông Quy còn nghỉ ngờ rắng anh ta đang khoác lác và cố gắng dát vàng lên mặt mình.

Bây giờ mới biết, quả thật Trịnh Trì Viễn có thể thường xuyên gặp Kim Phi.

"Ôi, không nhìn ra, Trịnh tướng quân đó lại có lai lịch lớn như vậy đấy!"

Trong lòng Thủy Oa cũng cảm khái, sau đó vui vẻ hỏi: “Tiểu ca, vị tướng quân đó đã hứa sẽ dẫn ta đi gặp ngài quốc sư, theo như ngươi nói, anh ta có thể làm được thật sao?”

“Trịnh tướng quân muốn gặp ngài quốc sư quả thực là không khó."


Lục Tây Ngạn gật đầu, sau đó lén nhìn Thủy Oa với ánh mắt hâm mộ.

Vì Trịnh Trì Viễn đã đích thân bảo Thủy Oa đi theo mình và cũng hứa dẫn Thủy Oa đến gặp Kim Phi, rõ ràng anh ta rất coi trọng Thủy 0a.

Với thân phận của Trịnh Trì Viễn, Thủy Oa nếu như không. phạm sai lầm, sau này chắc chản sẽ có một tương lai tươi sáng.

Lục Tây Ngạn vừa mới nói chuyện với ông Quy, mặc dù thái độ luôn rất tốt nhưng đó là yêu cầu mà Kim Phi và Đường Tiểu Bắc bắt buộc chưởng quầy và nhân viên của thương hội Kim Xuyên phải làm, anh ta cũng chỉ làm theo yêu cầu.

Sau khi biết răng Trịnh Trì Viễn coi trọng Thủy Oa, thái độ của Lục Tây Ngạn đã thay đổi, quyết định sắp xếp cho ông Quy một cách cẩn thận.

Anh ta chỉ là một nhân viên bình thường của thương hội và gần như không có cơ hội tiếp xúc với những nhân vật như Trịnh Trì Viễn chứ đừng nói đến Kim Phi.

Nhưng sự xuất hiện của Thủy Oa đã cho anh ta nhìn thấy cơ hội.

Bây giờ Thủy Oa mới đến Đông Hải, tuổi tác cũng không lớn, nếu có thể tạo dựng được mối quan hệ tốt cùng Thủy Oa, sau này Thủy Oa được trọng dụng, anh ta cũng có thể đi thăng tiến.

Nghĩ đến đây, nụ cười trên mặt Lục Tây Ngạn càng chân thành hơn.

Nhưng anh ta không đến gần Thủy Oa mà quay đầu nhìn ông Quy nói: “Ông cụ, ta trở về hỏi thăm cho ngài, nếu tìm được ngôi nhà phù hợp sẽ sớm báo cho ngài biết."

Gần đây có rất nhiều dân tị nạn đến Đông Hải, trong đó có một số xuất thân từ gia đình khá giả, sợ ở nhà bị thổ phỉ và dân tị nạn để mắt tới nên cũng đi chạy nạn.

Trong thời đại hỗn loạn này, có thể tích góp tiền, cơ bản đều là người thông minh.

Sau khi những người này đến trấn Ngư Khê, phát hiện an ninh ở trấn Ngư Khê rất tốt và triển vọng phát triển cũng tốt nên rối rít dùng tiền của gia đình để mua nhà và chuẩn bị sinh sống ở thị trấn Ngư Khê.

Khi nhiều người mua nhà, giá nhà tự nhiên sẽ tăng lên.

Cho nên muốn tìm được một ngôi nhà phù hợp cho ông Quy, cũng không phải là điều dễ dàng.

Nhưng Lục Tây Ngạn cũng không nói gì vì anh ta tin rằng ông Quy cũng sẽ tự mình hỏi thăm chuyện này.

Đến lúc đó, anh ta sẽ giúp ông Quy hoàn thành công việc, ông Quy sẽ càng cảm kích anh ta.

Đây có thể coi là khả năng sinh tồn của nhân vật nhỏ.

Ông Quy đã sống hơn nửa đời người, lại từng ở nơi giang hồ nên đương nhiên cũng có bản lĩnh của mình.

Mới vừa rồi ông ấy cố ý nhắc đến Trịnh Trì Viễn, vì muốn Lục Tây Ngạn coi trọng, cũng hy vọng rằng Lục Tây Ngạn có thể giúp đỡ Thủy Oa.

Bây giờ xem ra, hiệu quả không tệ.

Nhưng ông Quy cũng không vạch trần, vẫn nhìn về phía Lục Tây Ngạn cảm kích nói: "Vậy thì làm phiền tiểu ca rồi!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK