Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ông cụ dậy mau, mọi người cũng dậy đi”.

Kim Phi thật sự không ngờ sẽ xảy ra chuyện này, y nhanh chóng nhảy xuống nền đường, kéo một ông lão đứng dậy.

“Tiên sinh, ngài mau đến đội chỉ huy đi, người nhiều quá, kéo đến trời tối cũng không hết”.

Nhân viên hộ tống vừa dẫn người phòng vệ xung quanh Kim Phi, vừa khuyên.

Trước đó ở Tây Xuyên hắn luôn đi theo Kim Phi, hiểu rất rõ Kim Phi từng làm gì.

Giết nhiều người có thế lực như thế, ngộ nhỡ có người trà trộn vào trong số người dân đó, nhân lúc Kim Phi đến gần thì cho một nhát đao thì toang.

Trương Lương chắc chắn sẽ lột da hắn.

“Tiên sinh, ở đây loạn quá, đi đi”.

Bắc Thiên Tầm trước giờ không thích nói nhiều cũng kéo cánh tay Kim Phi.

“Được”.

Kim Phi cũng hiểu nỗi lo của đại đội trưởng và Bắc Thiên Tầm là đúng nên không phản đối, được nhân viên hộ tống bảo vệ, y lại quay về trên đường.

Y quay đầu lại nhìn người dân quỳ dưới đất, cảm thấy cảm xúc ngập tràn.

Lần cứu trợ lương thực lần này ngoài việc không nỡ nhìn thấy người dân bị cóng và bị đói chết, thật ra y cũng có ý đồ riêng.

Kim Phi muốn nhân cơ hội này tạo nên danh tiếng cho thương hội Kim Xuyên và tiền trang Kim Xuyên.

Có danh tiếng rồi, sau này việc làm ăn sẽ tốt hơn.

Giờ xem ra kế hoạch của y đã rất thành công.

Người dân không chỉ biết đến tiền trang Kim Xuyên, mà còn cực kỳ biết ơn với tiền trang.

Hiện giờ các cô nương và đám người làm việc ở tiền trang đều trở nên có tiếng, ngày nào cũng có người tìm họ nghe ngóng đã kết hôn chưa.

Nhân viên của tiền trang cơ bản đều là do Chu Linh Lung mua về từ bọn buôn người, hầu như đều chưa kết hôn.

Người dân biết được chuyện này, ngày nào cũng đến nói chuyện này, khiến tiền trang không thể làm việc bình thường được.

Trong lúc không biết làm sao, Chu Linh Lung cũng muốn học theo cách của Quan Hạ Nhi, tìm Khánh Hâm Nghiêu đi cửa sau, đăng ký cho tất cả các cô nương thành vợ lẽ của Kim Phi, tất cả đàn ông đều trở thành gia nô trong nhà.

Lần này vừa lúc Kim Phi ở Tây Xuyên, biết được chuyện này nên vội vàng ngăn cản.

“Tiên sinh, tiền có thể đánh động lòng người, mỗi ngày tiền trang đều xử lý tiền bạc và lương thực, nhất định phải ở trong tay người của mình. Từ giờ trở đi, mọi người sẽ thành người nhà với ngài, không ai có thể có dã tâm gì được”.

Lúc đó Chu Linh Lung khuyên Kim Phi: “Dù sao ngài cũng sẽ không làm gì các cô nương thật, cũng không can thiệp vào công việc bình thường của họ, sau này nếu muốn kết hôn, có thể nộp đơn ly hôn được mà?”

Thật ra Cửu công chúa và Khánh Mộ Lam cũng cảm thấy Chu Linh Lung nói có lý, nhưng cuối cùng Kim Phi cũng không đồng ý.

Chu Linh Lung không còn cách nào khác đành phải nhờ người dán một tấm biển ở trạm cho vay lương thực của tiền trang với nội dung: “Nếu còn tiếp tục mai mối, ảnh hưởng đến nhân viên của tiền hàng thì sẽ hủy bỏ tư cách vay lương thực”.

Bây giờ người dân sống dựa vào việc mượn lương thực của tiền trang, tấm biển vừa được treo lên, cuối cùng cũng không còn ai đến mai mối nữa.

Mặc dù chuyện này không lớn nhưng lại khiến Kim Phi cảm nhận được sự chân thành của người dân.

Đại Khang không có máy móc, đào kênh mương đều dựa vào sức người, mọi người làm việc cũng đều rất mệt, nếu không phải cảm thấy biết ơn thật thì ai sẽ nhiều chuyện đến mai mối chứ?

Chuyện xảy ra ngày hôm nay khiến Kim Phi rất xúc động.

Cho dù người dân xây đường dựng cầu vì y hay là người dân xây kênh nước vì Cửu công chúa, thật ra đều không có tiền công.


Chỉ là một ngày đủ ba bữa, sau đó phát thêm ít lương thực xem như tiền công.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK