Cao nguyên ở thời đại này gần như vẫn thuộc thời kỳ hoang sơ, tín ngưỡng rất hỗn tạp, hầu như mỗi bộ lạc đều có vật tổ tín ngưỡng của riêng mình.
Chiến tranh giữa các bộ tộc xảy ra thường xuyên. Phải đến khi Gada xuất hiện, tình trạng hỗn loạn này mới tạm thời chấm dứt. Đáng tiếc Gada đã bị Thiết Ngưu giết chết.
Gada vừa chết, Cao Nguyên đang ổn định lại rơi vào tình trạng hỗn loạn như trước.
Hơn nữa còn hỗn loạn hơn trước, thậm chí còn tồi tệ hơn của Giang Nam và Trung Nguyên bây giờ.
Sự hỗn loạn này kéo dài vài tháng, cho đến khi bộ lạc Thương Ưng bất ngờ tạo ra khinh khí cầu.
Dù bộ lạc Thương Ưng không có lựu đạn, nhưng có khinh khí cầu thì chẳng khác nào bọn họ đã có không quân, bọn họ có thể dùng khinh khí cầu để trinh sát trước, nắm bắt mọi nhất cử nhất động của địch.
Còn có thể ném lọ dầu hỏa từ trên khinh khí cầu xuống, để thiêu hủy lương thảo, làm nhiễu loạn ngựa chiến của quân địch.
Bộ lạc Thương Ưng vốn đã có thực lực rất mạnh, đứng thứ hai trên Cao Nguyên, chỉ đứng sau bộ lạc của Gada trước đó.
Có khinh khí cầu hỗ trợ, như hổ mọc thêm cánh, căn bản đã không có đối thủ, chỉ trong nửa năm đã tiêu diệt được lộ lạc Gada.
Bộ lạc Hắc Hổ là bộ lạc đứng thứ ba trên cao nguyên.
Trước kia Gada quật khởi, bọn họ đã thần phục Gada, lần này bộ lạc Thương Ưng quật khởi, bộ tộc Hắc Hổ vốn định bày tỏ thần phục, để tìm đường sống.
Nhưng bộ lạc Thương Ưng lại muốn tất cả nam nhân của bộ lạc Hắc Hổ phải làm nô lệ, còn nữ nhân phải đi hầu hạ nam nhân của bộ lạc Thương Ưng, sinh con cho bộ lạc Thương Ưng.
Yêu cầu này không phải khắc nghiệt nữa mà là nhổ sạch gốc rễ của bộ lạc Hắc Hổ, đương nhiên bộ lạc Hắc Hổ sẽ không đồng ý, vì vậy hai bên đã xảy ra xung đột.
May mắn thay bộ lạc Hắc Hổ cách khá xa bộ lạc Thương Ưng, trên địa bàn còn có rất nhiều núi, nếu bộ lạc Thương Ưng đánh đến, bọn họ sẽ chui vào trong núi, bộ lạc Thương Ưng cũng chẳng làm gì được.
Nhưng loại hòa bình này chỉ là tạm thời.
Bộ lạc Thương Ưng thấy tạm thời không làm gì được bộ lạc Hắc Hổ, nên đã quay đầu tấn công hai bộ lạc xung quanh bộ lạc Hắc Hổ.
Trên địa bàn của hai bộ lạc này không có núi, nên không đánh lại bộ lạc Thương Ưng.
Lúc này bộ lạc Thương Ưng cũng rút ra bài học, không yêu cầu nam nữ của hai bộ lạc này làm nô lệ nữ, mà buộc hai bộ lạc này phải cùng bọn họ vây đánh bộ lạc Hắc Hổ.
Áp lực của bộ lạc Hắc Hổ chợt tăng lên, khi bọn họ không thể cầm cự được nữa, đội tuần tra của bọn họ gặp phải Lý Địch đang bị truy sát.
Trong mắt đội tuần tra, khinh khí cầu của bộ lạc Thương Ưng là vũ khí rất đáng sợ có khả năng bất khả chiến bại, là xe của các thiên thần.
Cho nên khi đội tuần tra thấy bọn Lý Địch lái khinh khí cầu, dùng nỏ bắn rơi từng chiếc khinh khí cầu của bộ lạc Thương Ưng đang đuổi theo đằng sau, bọn họ giống như đã nhìn thấy cứu tinh.
Dầu hỏa mà bọn Lý Địch mang theo có hạn, sau khi bắn hạ đội khinh khí cầu đuổi theo bọn họ, bọn họ lập tức tìm một sơn cốc rồi hạ xuống.
Đội tuần tra của bộ lạc Hắc Hổ lập tức chạy đến. Lý Địch và bộ lạc Hắc Hổ cứ như vậy mà tiếp xúc với nhau. Không thể không nói, Lý Địch đúng là rất can đảm.
Sau khi hiểu rõ tình hình hiện tại của bộ lạc Hắc Hổ, vì để ngăn ngừa bộ lạc Hắc Hổ ném đá giấu tay, cậu bé không cho người khác đi theo, một mình cậu bé đi với đội tuần tra đến quê quán của bộ lạc Hắc Hổ, để gặp thủ lĩnh bộ lạc Hắc Hổ.
Bộ lạc Hắc Hổ gần như đã bị bộ lạc Thương Ưng dồn vào chân tường, sau khi nghe đội tuần tra báo cáo về thành tích của đám người Lý Địch, thủ lĩnh rất kích động, nhưng vẫn không tin lắm.
Chiến tranh giữa các bộ tộc xảy ra thường xuyên. Phải đến khi Gada xuất hiện, tình trạng hỗn loạn này mới tạm thời chấm dứt. Đáng tiếc Gada đã bị Thiết Ngưu giết chết.
Gada vừa chết, Cao Nguyên đang ổn định lại rơi vào tình trạng hỗn loạn như trước.
Hơn nữa còn hỗn loạn hơn trước, thậm chí còn tồi tệ hơn của Giang Nam và Trung Nguyên bây giờ.
Sự hỗn loạn này kéo dài vài tháng, cho đến khi bộ lạc Thương Ưng bất ngờ tạo ra khinh khí cầu.
Dù bộ lạc Thương Ưng không có lựu đạn, nhưng có khinh khí cầu thì chẳng khác nào bọn họ đã có không quân, bọn họ có thể dùng khinh khí cầu để trinh sát trước, nắm bắt mọi nhất cử nhất động của địch.
Còn có thể ném lọ dầu hỏa từ trên khinh khí cầu xuống, để thiêu hủy lương thảo, làm nhiễu loạn ngựa chiến của quân địch.
Bộ lạc Thương Ưng vốn đã có thực lực rất mạnh, đứng thứ hai trên Cao Nguyên, chỉ đứng sau bộ lạc của Gada trước đó.
Có khinh khí cầu hỗ trợ, như hổ mọc thêm cánh, căn bản đã không có đối thủ, chỉ trong nửa năm đã tiêu diệt được lộ lạc Gada.
Bộ lạc Hắc Hổ là bộ lạc đứng thứ ba trên cao nguyên.
Trước kia Gada quật khởi, bọn họ đã thần phục Gada, lần này bộ lạc Thương Ưng quật khởi, bộ tộc Hắc Hổ vốn định bày tỏ thần phục, để tìm đường sống.
Nhưng bộ lạc Thương Ưng lại muốn tất cả nam nhân của bộ lạc Hắc Hổ phải làm nô lệ, còn nữ nhân phải đi hầu hạ nam nhân của bộ lạc Thương Ưng, sinh con cho bộ lạc Thương Ưng.
Yêu cầu này không phải khắc nghiệt nữa mà là nhổ sạch gốc rễ của bộ lạc Hắc Hổ, đương nhiên bộ lạc Hắc Hổ sẽ không đồng ý, vì vậy hai bên đã xảy ra xung đột.
May mắn thay bộ lạc Hắc Hổ cách khá xa bộ lạc Thương Ưng, trên địa bàn còn có rất nhiều núi, nếu bộ lạc Thương Ưng đánh đến, bọn họ sẽ chui vào trong núi, bộ lạc Thương Ưng cũng chẳng làm gì được.
Nhưng loại hòa bình này chỉ là tạm thời.
Bộ lạc Thương Ưng thấy tạm thời không làm gì được bộ lạc Hắc Hổ, nên đã quay đầu tấn công hai bộ lạc xung quanh bộ lạc Hắc Hổ.
Trên địa bàn của hai bộ lạc này không có núi, nên không đánh lại bộ lạc Thương Ưng.
Lúc này bộ lạc Thương Ưng cũng rút ra bài học, không yêu cầu nam nữ của hai bộ lạc này làm nô lệ nữ, mà buộc hai bộ lạc này phải cùng bọn họ vây đánh bộ lạc Hắc Hổ.
Áp lực của bộ lạc Hắc Hổ chợt tăng lên, khi bọn họ không thể cầm cự được nữa, đội tuần tra của bọn họ gặp phải Lý Địch đang bị truy sát.
Trong mắt đội tuần tra, khinh khí cầu của bộ lạc Thương Ưng là vũ khí rất đáng sợ có khả năng bất khả chiến bại, là xe của các thiên thần.
Cho nên khi đội tuần tra thấy bọn Lý Địch lái khinh khí cầu, dùng nỏ bắn rơi từng chiếc khinh khí cầu của bộ lạc Thương Ưng đang đuổi theo đằng sau, bọn họ giống như đã nhìn thấy cứu tinh.
Dầu hỏa mà bọn Lý Địch mang theo có hạn, sau khi bắn hạ đội khinh khí cầu đuổi theo bọn họ, bọn họ lập tức tìm một sơn cốc rồi hạ xuống.
Đội tuần tra của bộ lạc Hắc Hổ lập tức chạy đến. Lý Địch và bộ lạc Hắc Hổ cứ như vậy mà tiếp xúc với nhau. Không thể không nói, Lý Địch đúng là rất can đảm.
Sau khi hiểu rõ tình hình hiện tại của bộ lạc Hắc Hổ, vì để ngăn ngừa bộ lạc Hắc Hổ ném đá giấu tay, cậu bé không cho người khác đi theo, một mình cậu bé đi với đội tuần tra đến quê quán của bộ lạc Hắc Hổ, để gặp thủ lĩnh bộ lạc Hắc Hổ.
Bộ lạc Hắc Hổ gần như đã bị bộ lạc Thương Ưng dồn vào chân tường, sau khi nghe đội tuần tra báo cáo về thành tích của đám người Lý Địch, thủ lĩnh rất kích động, nhưng vẫn không tin lắm.