Cho nên kiểm soát khinh khí cầu luôn nghiêm ngặt hơn so với lựu đạn, ngoại trừ đám người của Lão Ưng ra thì ít có ai có thể tiếp xúc tới chúng.
Gần đây, để ứng phó với các tình huống khẩn cấp có thể xảy ra bất cứ lúc nào ở kinh thành, Lão Ưng đã đặt khinh khí cầu ở một số nơi trong và ngoài thành, để đảm bảo rằng dù là hướng gió nào thì khinh khí cầu cũng có cất cánh bất cứ lúc nào, và nhanh chóng bay tới mỗi một chỗ ở kinh thành.
Một ngôi nhà trên đường Hưng Long là một trong những địa điểm bố trí.
Những nơi này cũng được canh gác nghiêm ngặt để đề phòng khinh khí cầu bị người trộm đi.
"Đã biết là trộm khinh khí cầu thì cứ trực tiếp thẩm vấn rồi giam giữ ngay, sao còn phải hỏi làm gì?" Đại Tráng hỏi.
Nhân viên hộ tống chịu trách nhiệm canh gác điểm bố trí đều do Đại Tráng sắp xếp, Trần trung đội trưởng được coi như là thủ hạ của anh ta.
Gần đây cũng có một số người cố gắng đến gần điểm bố trí, đều đã bị nhân viên hộ tống bắt lại.
"Nhưng người này không phải là trộm cắp bình thường. Trần trung đội trưởng nói hắn là Tả Chi Uyên, lang quan bộ Công." Người cận vệ trả lời.
Nghe vậy, Kim Phi và Cửu công chúa hiểu ra tại sao Trần trung đội trưởng lại đến xin chỉ thị.
Bộ Công là một trong sáu bộ của triều đình, không chỉ chịu trách nhiệm về các công trình thủy lợi, mà còn chịu trách nhiệm nghiên cứu và phát triển các loại thiết bị nông nghiệp.
Loại ngành này dễ xảy ra tham nhũng nhất, trong cuộc xử lý trước đây của Cửu công chúa, bộ Công là nơi tham nhũng nặng nề nhất, từ các thượng thư, thị lang đến người đứng đầu một số ngành, gần như đều đã bị bắt vì tội tham nhũng.
Ngược lại, lang quan tên Tả Chi Uyên này lại không sao cả, cũng là một trong những người trung thực và làm việc chăm chỉ trong ngành này.
Suy cho cùng, bộ Công là một bộ cần thực dụng nên Thượng thư bộ Công đã được đề bạt cho Tả Chi Uyên, cho hắn và bộ chuyên môn của hắn tới làm việc.
Cuộc thanh trừng này không chỉ gây thương vong nặng nề cho bộ Công mà còn kéo theo các bộ khác như bộ Hộ, bộ Binh, bộ Hình và bộ Lễ.
Hơn nữa bộ Công là một bộ thiên về kỹ thuật, nếu cho các quan viên ở bộ khác qua thì chính là người ngoài nghề lãnh đạo người trong nghề, rất dễ xảy ra chuyện chê cười.
Hơn trăm năm trước, lúc Thượng thư bộ Công đột tử vì bệnh tật, nên Hoàng đế đã điều Thượng thư bộ Lễ tới bộ Công làm Thượng thư, kết quả là sau khi Thượng thư này tới bộ Công. Mỗi ngày không đi khảo sát địa hình xây cầu đường mà lại đưa các thợ thủ công trong bộ Công đi học tập lễ nghĩa tri thức, nên đã gây ra rất nhiều tình tiết dở khóc dở cười.
Sau khi bộ Công bị xử lý, lang quan ngũ phẩm Tả Chi Uyên này trở thành quan viên có phẩm cấp cao nhất trong số những người còn sống sót, cộng thêm việc Cửu công chúa cũng là người thực dụng và cũng khá thích những người như Tả Chi Uyên nên đã đặc cách thăng hắn ta lên làm Thị lang bộ Công, tạm thay chức Thượng thư để quản lý bộ Công.
Dù chỉ tạm thời giữ chức Thượng thư, nhưng lúc này Tả Chi Uyên đã được coi là một quan to trong triều đình.
Trần trung đội trưởng chỉ là một nhân viên hộ tống, nếu tùy ý bắt giam Tả Chi Uyên thì ngày mai lâm triều Hoàng đế hỏi Thượng thư bộ Công đâu? Chẳng lẽ lại nói đã bị một nhân viên hộ tống chưa có chức vụ chính thức bắt giữ sao?
Đó thực sự sẽ thành một trò cười.
“Hắn lại muốn giở trò gì vậy?”
Cửu công chúa xoa giữa mày hỏi.
Kim Phi cũng có vẻ đành chịu.
Thực ra Tả Chi Uyên cũng không có gì xa lạ với y.
Xuất thân của Tả Chi Uyên là thợ thủ công trong thế gia, cũng không coi trọng tiền bạc danh lợi linh tinh gì đó, nhưng lại rất say mê các loại đồ vật máy móc linh tinh.
Do địa vị trước kia thấp, nên không có khả năng tiếp xúc với Kim Phi và Cửu công chúa.