Ánh mắt Diệp Bắc Minh đỏ bừng: “Con kiến hôi, dám ra tay với Long Đế?”
Túm chân lão giả cao lớn.
Xoẹt!
Coi ông ta như gà xé, lập tức xé nát.
Máu tươi phun ra lập tức xâm nhập vào cơ thể Diệp Bắc Minh!
Trong con ngươi Diệp Bắc Minh bộc phát ra ánh sáng khát máu, trên người tỏa ra sát khí, khiến hư ảnh huyết long kia càng thêm rõ ràng!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục kinh hãi: “Không ổn, nhóc con, cậu sắp mê muội rồi”.
“Long Đế Quyết quả nhiên có vấn đề, cậu đừng dùng nữa”.
“Nhóc con!!! Tỉnh táo lại!”
Diệp Bắc Minh cũng không có một chút phản ứng nào.
Bỏ qua lời của tháp Càn Khôn Trấn Ngục, anh nhìn về phía lão giả cuối cùng: “Con kiến hôi, quỳ xuống!”
Sát ý vô tận, tấn công vào mặt!
Vị lão giả Võ Thánh trung kỳ của học viện Thiên Thần đã sợ đến choáng váng.
Toàn thân ông ta run rẩy, hai chân giống như bị đổ bê tông!
Ba Võ Thánh trung kỳ cứ như vậy mà chết.
Một người bị một kiếm trong nháy mắt giết!
Một người bị một quyền đánh bể tim!
Còn một người bị xé sống!!!
Cục diện này cả đời ông ta chưa từng thấy qua.
Ùm!
Phòng tuyến nội tâm tan vỡ.
Đường đường là Võ Thánh trung kỳ lại trực tiếp quỳ xuống: “Đại nhân… rốt… rốt cuộc cậu là ai?”
“Tao là Long Đế!”
Bước ra, đứng bên cạnh lão giả cuối cùng.
Giơ tay, giáng một chưởng xuống!
Bùm!
Đầu như quả dưa hấu nổ tung, máu tươi điên cuồng trào ra.
Xâm nhập vào trong cơ thể Diệp Bắc Minh!
Giây tiếp theo.
Diệp Bắc Minh lập tức ngồi xếp bằng, luyện hóa máu tươi của mấy Võ Thánh này.
Đám người thư ký Tiền núp ở phía xa đã bị dọa sợ đến mức nằm bò ra đất.
Diệp Bắc Minh vừa rồi quả thật giống như cỗ máy giết người vậy!
Bỗng nhiên.
Lối vào cấm địa nhà họ Long truyền đến mấy giọng nói phụ nữ.
“Tiểu sư đệ…”
“Nhiều thi thể vậy, các chị tới muộn sao?”
“Tiểu sư đệ!”