"Trước ngày thần giáng, em nhất định có thể hoàn toàn tiến vào Đế Cảnh".
"Cho đến lúc đó, em và anh Cửu U sẽ có thể song túc song phi!"
Hạng Cửu U nhướng mày: "Nhưng mà..."
Một người đẹp như thế lại không có cách nào ăn được!
Có chút đáng tiếc!
"Anh Cửu U, chúng ta đã có hôn ước, sớm muộn gì thì người ta cũng là người của anh mà!"
Trên mặt Lê Mộng Ly tràn đầy vẻ thẹn thùng: "Ngay cả mấy tháng mà anh cũng không chờ được sao?"
"Hay là anh chỉ là muốn chơi qua đường thôi, căn bản không phải nghiêm túc".
Nói rồi, Lê Mộng Ly làm ra dáng vẻ giận dữ.
Cô ta quay lưng đi, không để ý đến Hạng Cửu U nữa!
Anh ta vội vàng giải thích: "Không phải đâu, thật sự là do Ly Nhi quá đẹp!"
"Người đàn ông nào mà không muốn làm điều gì đó với em chứ?"
Anh ta cố nén ngọn lửa trong lòng: "Được rồi, vậy anh sẽ chờ mấy tháng vậy!"
"Anh Cửu U thật tốt!"
Lê Mộng Ly ôm lấy Hạng Cửu U, sâu trong đôi mắt đẹp hiện lên vẻ đùa cợt và chán ghét.
Mấy tháng này không phải kỳ hạn mà cô ta đưa cho Hạng Cửu U, mà là kỳ hạn của chính cô ta!
Lúc ở vùng đất Thiên Tuyệt, Lê Mộng Ly đã lấy được một thanh thần kiếm không trọn vẹn!
Từ bên trong thanh thần kiếm không trọn vẹn này, cô ta phát hiện ra một bí mật động trời!
Chỉ cần có thể lấy được tư cách tiến vào Thần giới vào ngày thần giáng, Hạng Cửu U thì tính là cái thá gì chứ?
Cô ta giữ lại tấm thân xử nữ cũng là vì để cho mình một đường lui!
Nhỡ may Diệp Bắc Minh xuất quan, đồng thời khôi phục lại thực lực nghịch thiên như yêu nghiệt kia, cô ta vẫn còn một con đường lùi!
Ít nhất.
Có thể đẩy hết trách nhiệm lên đầu Hạng Cửu U, nói là bị anh ta uy hiếp!
Chỉ cần tấm thân xử nữ vẫn còn, đến lúc đó cô ta có thể trực tiếp hiến thân!
Cô ta cũng không tin Diệp Bắc Minh sẽ không tha thứ cho mình?
"Bên cạnh tên này có nhiều người phụ nữ như vậy, chắc chắn là một kẻ háo sắc!"
"Đương nhiên đây là dự tính xấu nhất, mục tiêu của mình vẫn là tiến vào Thần Giới!"
Đột nhiên.
Một hạ nhân vội vã chạy đến bên ngoài khuê phòng: "Cậu Hạng, không tốt rồi!"
Hạng Cửu U lạnh giọng quát: "Đệch! Không phải tôi đã nói cho dù trời có sập cũng phải chờ tôi ở bên ngoài sao?"
Hạ nhân kia có chút e ngại trả lời: "Cậu Hạng, tên Hầu Tử kia điên rồi!"
"Cái gì Hầu Tử? Vương Khinh Hậu?", Hạng Cửu U nhướng mày.
"Là anh ta!"
Hạ nhân trả lời.
"Đệch!"
Hạng Cửu U nổi giận lôi đình: "Tên phế vật đó điên rồi thì kệ đi, đáng để tới quấy rầy tôi sao?"
Hạ nhân nuốt nước miếng một cái: "Cậu Hạng, tên nhóc đó lại chạy lên trên đài võ đạo rồi!"
"Còn chỉ mặt gọi tên muốn khiêu chiến anh, nói nếu anh không dám đến thì cứ tiếp tục làm rùa đen rút đầu đi!"
Hạng Cửu U sững sờ.