Trái tim của tất cả mọi người không nhịn được run rẩy!
Lúc này.
Lão Kiếm này giống như một thanh kiếm tàn sát.
Trước mắt mọi người hiện lên một núi thây biển máu.
Lão Kiếm đứng ở đỉnh núi thây!
“Chết!”
Kiếm Lão phun ra một chữ.
Dưới chân giẫm một cái, mặt đất nổ tung, chạy nhanh về phía Diệp Bắc Minh!
Lục Tuyết Kỳ và Liễu Như Khanh đang định ra tay.
Giọng nói Diệp Bắc Minh nhàn nhạt truyền tới: “Hai vị sư tỷ, để em!”
Hai người sửng sốt, im lặng dừng lại.
Ầm!!!
Giây tiếp theo.
Lão Kiếm xuất hiện trước mặt Diệp Bắc Minh, giơ một tay lên, không chút kiêng kỵ túm về phía cổ họng của anh!
Người đàn ông mặc áo gầm thở dài một tiếng: “Giết gà há phải dùng đến dao mổ trâu, chẳng thú vị”.
Diệp Bắc Minh chỉ nhẹ nhàng giơ tay!
Thương Long Kình!
Sức mạnh triệu cân trong nháy mắt bộc phát.
Túm lấy cổ tay lão Kiếm!
Lão Kiếm kinh hãi, tay chìa ra kia giống như bị thiết trảo túm lấy.
Lại không thể nào nhúc nhích!
“Mày?!!!”
Con ngươi lão Kiếm co rút lại.
Đây là sức mạnh gì vậy?
Làm sao có thể!
Giây tiếp theo.
Cổ tay Diệp Bắc Minh xoay một cái, dùng sức lắc!
Một tiếng ‘răng rắc’ giòn dã.