Ngón tay anh động đậy, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục xuất hiện trong tay, chém về phía Đông Phương Xá Nguyệt!
Đông Phương Xá Nguyệt lạnh lùng nhìn anh: “Muốn giết tôi? Chưa đủ!”
Cô ta giơ hai ngón tay lên, ‘keng’ một tiếng!
Đông Phương Xá Nguyệt kẹp được kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, thanh kiếm buộc phải dừng giữa không trung!
Rồi búng tay một cái, Diệp Bắc Minh bay ngược ra xa!
“Huyền Giới, Đế tộc Đông Phương, tôi chờ cậu!”
Trong khoảnh khắc cô ta xoay người lại, một khe hở không gian thình lình xuất hiện!
Cô ta bước vào bên trong!
“Đông Phương Xá Nguyệt! Sư tỷ!”
Diệp Bắc Minh gào lên, kiếm khí chém về phía khe hở không gian.
Biến mất!
Sở Sở kinh ngạc không thôi: “Đế tộc Đông Phương, cô ta là người của Đế tộc Đông Phương!”
Diệp Bắc Minh quay đầu lại, đôi mắt trán đầy tơ máu: “Sở Sở, cô biết lai lịch của Đế tộc Đông Phương à?”
Nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của Diệp Bắc Minh, Sở Sở sợ thót tim!
“Đế tộc Đông Phương là một trong mười Đế tộc của Huyền Giới, thế lực cực kỳ khủng bố!”
“Tôi từng nghe nhắc đến cái tên Đông Phương Xá Nguyệt ấy rồi, hẳn là một trong những Thần Đế của Đế tộc Đông Phương hiện nay!”
“Anh Diệp, anh may mắn thật đấy!”
“Nếu Thần Đế muốn thì có thể hủy diệt nhà họ Sở trong nháy mắt!”
“Anh chọc giận một vị Nữ Đế mà vẫn còn sống sót!”
Mặt Sở Sở đỏ bừng, cô ta nhìn Diệp Bắc Minh với vẻ khó tin: “Anh Diệp, rốt cuộc anh có quan hệ gì với cô ta?”
“Anh xem thường tôn nghiêm của Nữ Đế như thế mà cô ta lại không giết anh?”
Diệp Bắc Minh cau mày!
Anh trở lại bên cạnh Ly Nguyệt, giữ ổn định cho vết thương của cô ta.
Sau khi xác định cô ta không gặp nguy hiểm đến tính mạng, anh nhìn về phía nữ hoàng Tu La, hỏi: “Tiền bối, mẹ của tôi ở đâu?”
Nữ hoàng Tu La lắc đầu: “Mấy ngày trước cô ấy bảo các sư tỷ của cậu ở lại hoàng cung Tu La chờ cậu”.
“Sau đó bỏ đi một mình, hình như đi tìm bố cậu”.
“Cụ thể đi đâu thì bọn tôi cũng không biết”.
Diệp Bắc Minh rất lo cho an nguy của bố mẹ mình.
Hơi thở của hai người họ đồng thời biến mất, đó không phải là dấu hiệu tốt!
“Tiểu Tháp, có thể tìm được nơi hơi thở của bọn họ biến mất không?”
“Có thể!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói, rồi ngay lập tức bắt tay vào tìm kiếm.
Một lát sau, ông ta nói: “Tìm được rồi nhóc!”
…
Sau khi trở lại gia tộc Đông Phương, Đông Phương Xá Nguyệt đi thẳng vào nơi sâu nhất trong Đế Cung.
“Phụt!”
Cô ta hộc máu, máu tươi ngưng tụ thành một bóng người máu!
Tâm ma lại xuất hiện!
“Ha ha ha, Đông Phương Xá Nguyệt, cô có tiếng là mạnh mẽ quyết đoán cơ mà?”
“Vì sao lại không giết được một con kiến hôi cảnh giới Thiên Huyền?”
Đông Phương Xá Nguyệt tung một chưởng: “Cút đi!”
Tâm ma vỡ nát!
Ngay sau đó.