Bách Phách hít sâu một hơi: “Tôi đến từ Thần Giới, là…”
“Dừng lại!”
Diệp Bắc Minh thẳng thừng ngắt lời cô ta: “Thứ nhất, ta không hề hứng thú chút nào về lai lịch của cô!”
“Thứ hai, cô chỉ cần nói cho ta biết cô muốn ta làm gì!”
“Thứ ba, cô có thể làm gì cho ta? Cho ta được lợi lộc gì?”
Diệp Bắc Minh nói xong, Băng Phách lại không hề nổi nóng.
Đôi mắt đẹp của cô ta còn ánh lên vẻ tán thưởng: “Hay lắm, bản tọa cũng không thích nói nhảm!”
“Cậu cũng thấy rồi đấy, mặc dù thần hồn của bản tọa ở trong nghĩa địa này!”
“Nhưng nhìn từ một góc độ khác thì là bản tọa bị giam ở đây!”
“Cho nên, tôi cần cậu đủ mạnh để mở được nghĩa địa này ra!”
“Cậu chỉ cần thả thần hồn của bản tọa ra ngoài là được, ngoài chuyện này ra, cậu không cần làm gì khác nữa!”
Diệp Bắc Minh gật đầu: “Vậy tôi được lợi lộc gì?”
Băng Phách cười: “Kiếm khí của nhát kiếm vừa rồi của cậu đúng là rất mạnh!”
“Nhưng vẫn chưa phải giới hạn cao nhất mà cậu có thể phát huy được!”
Diệp Bắc Minh nhướng mày: “Nghĩa là sao?”
Anh không bảo Tiểu Tháp hỗ trợ.
Long Tổ cũng không nhúng tay!
Nhưng nhát kiếm vừa rồi chắc chắn là nhát kiếm mạnh nhất của anh!
Nét mặt Băng Phách ngập tràn tự tin: “Tôi có thể giúp cậu mạnh hơn cho dù cảnh giới của cậu không thay đổi!”
“Chẳng hạn như nhát kiếm vừa rồi cậu chém tôi, nếu như có sự chỉ bảo của tôi!”
“Chắc chắn thần hồn của tôi sẽ bị cậu chém chết!”
Diệp Bắc Minh thấy khá hứng thú: “Tôi phải làm thế nào?”
Băng Phách thuận miệng đáp: “Điều động chân nguyên đi vào từ mạch Thiên Tuyền, đi ra qua mạch Thiên Xung!”
Diệp Bắc Minh nhíu mày: “Vận hành chân nguyên như vậy chẳng khác nào khiến kinh mạch nghịch chuyển!”
“Cô muốn hại chết tôi à?”
Băng Phách cười khẩy: “Chàng trai trẻ, cậu đừng cứng nhắc như vậy!”
“Ai bảo cậu chân nguyên bắt buộc phải đi theo một chiều nhất định?”
“Bản tọa đã chỉ cách cho cậu biết rồi, tin hay không thì tùy cậu!”
Diệp Bắc Minh ngẫm nghĩ một chút.
Anh vận hành chân nguyên trong cơ thể theo cách mà Băng Phách hướng dẫn!
Một giây sau, trán anh nổi gân xanh!
Nét mặt trở nên hung hãn!
Đồng thời, luồng khí quanh người bắt đầu ngưng tụ, khí thế không ngừng tăng vọt!
Lấy Diệp Bắc Minh làm trung tâm, một vòng xoáy lớn màu đỏ màu hình thành!
Diệp Bắc Minh khiếp sợ nhận ra, dù không dựa vào bất kỳ vật ngoài thân nào, sức mạnh của anh vẫn tăng khoảng hai lần!
“Chớp thời cơ ngay lúc này, chém kiếm khí của cậu ra!”
“Được!”
Diệp Bắc Minh quát khẽ một tiếng.
Năm ngón tay siết lại, chém kiếm Càn Khôn Trấn Ngục xuống!
Một luồng kiếm khí màu đỏ máu cao tới ngàn trượng bộc phát, chém sâu xuống nghĩa địa, tựa như một ngọn núi lửa đang phun trào!