Uy lực khủng bố bùng phát!
Trên đài cao, đám người Hầu Tử, Long Khuynh Vũ đều bị đánh bay ra, trượt rơi xuống đài!
Lúc này, trên đài cao chỉ còn lại bốn người Vương Nguyên, Ngư Thất Tình, Diệp Bắc Minh và Chu Nhược Giai mà anh kéo lại!
Liền sau đó.
Vương Nguyên móc năm ngón tay, trực tiếp tóm về phía đầu của Diệp Bắc Minh!
Đòn tấn công này muốn khiến tương não của Diệp Bắc Minh bắn ra!
“Trên nhóc này chết chắc rồi!”
Trương Tuyệt Long và Tần Bách Hùng lộ vẻ vui mừng.
Năm ngón tay giáng xuống!
‘Phập!’ một tiếng lớn, một cảnh không thể tin nổi xuất hiện!
Diệp Bắc Minh lại tóm chặt tay của Vương Nguyên, khiến hắn không thể tiến thêm một phân!
“Làm sao có thể!”
Vẻ mặt Vương Nguyên biến sắc, sau đó cười lạnh lùng một tiếng: “Chẳng trách dám ăn nói với bản thiên sứ như vậy, đây chính là bản lĩnh của mày sao?”
“Chết cho tao!”
Một tiếng gầm!
Phía sau bùng phát ra một tàn ảnh, liền sau đó chui vào trong cơ thể của Vương Nguyên!
Một tay khác ngưng tụ thành nắm đấm, đập về phía trái tim của Diệp Bắc Minh như sao băng!
Phập!
Một tiếng vang bức bối!
Một quyền này không đánh chết Diệp Bắc Minh như Vương Nguyên tưởng tượng, mà bị bàn tay của Diệp Bắc Minh ngăn được!
“Đây chính là bản lĩnh của mày?”
Diệp Bắc Minh hỏi lại một câu!
“Mày! Rốt cuộc mày có cảnh giới gì?”, Vương Nguyên ngây người.
Diệp Bắc Minh chẳng thèm trả lời, năm ngón tay tóm chặt nắm đấm của Vương Nguyên, bỗng nắm chặt!
‘Rắc rắc!’, môt tiếng giòn tan!
“A!”
Vương Nguyên kêu thảm một tiếng, nắm đấm lại bị Diệp Bắc Minh nghiền vụn!
Bã xương và máu thịt phun ra từ giữa các kẽ ngón tay, Vương Nguyên đau đến vẻ mặt méo mó, đang định lên tiếng!
Một cánh tay sức mạnh lớn vô cùng khóa chặt cổ của hắn!
Càng lúc càng chặt!
Cảm giác khó thở truyền đến.
Vương Nguyên sợ hãi nhìn Diệp Bắc Minh, cố hết sức giãy dụa: “Buông tao ra... mau buông tao ra…”
“Tao là người của nhà họ Vương, một trong tám thần tộc lớn, nếu mày giết tao… cả học viện Viễn Cổ sẽ phải gánh chịu cơn lửa giận của nhà họ Vương!”
Chết đến nơi rồi vẫn còn uy hiếp!
“Diệp Bắc Minh, cậu làm gì vậy hả, mau buông thần sứ ra!”
Phía dưới võ đài, Trương Tuyệt Long và Tần Bách Hùng kinh sợ hét lên!
Những người khác của học viện Viễn Cổ cũng hoàn hồn lại, các trưởng lão khác đều lên tiếng: “Diệp Bắc Minh, cậu như vậy sẽ hại học viện Viễn Cổ đấy!”
“Cậu nhóc Diệp, đừng kích động, đây là thiên sứ đó!”, Kiếm Phá Thiên sợ hãi hét lên.