"Trước đó bố hạ lệnh muốn truy sát nữ hoàng Độc Tiên, nếu không phải con ngăn lại, chắc chắn một đám cao thủ nhà họ Đỗ chúng ta cũng sẽ chết hết!"
Khuôn mặt già nua của Đỗ Vũ Hằng vô cùng nghiêm nghị, chỉ cảm thấy hoảng sợ: "Con nói đúng, kẻ này quả thật có chút nghịch thiên!"
Ánh mắt của Đỗ Băng Nhược ngưng tụ: "Bố, cơ hội của chúng ta đã đến rồi!"
"Dù sao những gia tộc Thượng Cổ kia cũng không để ý đến nhà họ Đỗ!"
"Không bằng chúng ta hãy hợp tác với Thanh Huyền Tông đi!"
Đỗ Vũ Hằng vô cùng quả quyết từ chối: "Không được!"
Ánh mắt Đỗ Băng Nhược đỏ bừng: "Bố, vì sao chứ?"
"Đây là cơ hội tốt nhất, con gái cho rằng Thanh Huyền Tông dưới sự dẫn dắt của Diệp Bắc Minh, nhất định có thể vùng lên!"
Đỗ Vũ Hằng hừ lạnh một tiếng: "Con gái, con suy nghĩ nhiều rồi!"
"Một mình Diệp Bắc Minh không có cách nào đối địch với gia tộc Thượng Cổ đâu!"
"Nhà họ Ngạo và nhà họ Lăng còn chưa thật sự ra tay đâu, mặc dù Ngạo Cửu Thiên và Lăng Thăng Long đã chết!"
"Nhưng mà…"
Ông ta cười một tiếng đầy ẩn ý: "Con cho rằng Diệp Bắc Minh thật sự có tư cách chống lại nhà họ Ngạo và nhà họ Lăng sao?"
"Căn cơ của gia tộc Thượng Cổ vô cùng khủng bố!"
"Mười tên Diệp Bắc Minh chắc chắn cũng sẽ phải chết, đó chỉ là vấn đề thời gian thôi".
Đỗ Băng Nhược gấp gáp: "Nhưng mà bố, Diệp Bắc Minh tuyệt đối không phải người bình thường!"
"Không phải chúng ta đã điều tra tin tức về anh ấy rồi sao?"
"Anh ấy mới gia nhập Thanh Huyền Tông chưa được ba tháng đã trở thành chủ nhân của Thanh Huyền Tông rồi!"
"Đồng thời, tu vi của anh ấy cũng tăng lên quá nhanh".
"Trong tay anh ấy còn có những thứ vô cùng kinh khủng như kiếm Long Đồ, Lôi Bạo Châu!"
"Chứ đừng nói đến anh ấy còn có y thuật kinh thiên địa khiếp quỷ thần nữa!"
"Con gái cho là người mà chúng ta nên nịnh bợ không phải Diệp Bắc Minh, mà là nhân vật sau lưng Diệp Bắc Minh!"
Đôi mắt đẹp của Đỗ Băng Nhược đỏ bừng, vô cùng nóng nảy.
Sắc mặt Đỗ Vũ Hằng trầm xuống: "Được rồi, đừng nói nữa!"
"Bố đã quyết định rồi!"
Lúc này.
"Báo!"
Lại một mật thám nữa xông tới.
Quỳ xuống đất bịch một tiếng!
"Có chuyện gì, nói!"
Sắc mặt Đỗ Vũ Hằng vô cùng nghiêm túc.
Mật thám nuốt nước miếng: "Hồi bẩm gia chủ, tin tức mới nhất!"
"Bảy vị lão tổ của nhà họ Chu hạ lệnh, bắt đầu từ năm giờ trước đó".
"Diệp Bắc Minh đã được liệt vào danh sách những người mà nhà họ Chu không thể trêu chọc!"
"Bất kỳ kẻ nào trong nhà họ Chu, thậm chí là bất kỳ tông môn, gia tộc, thế lực nào lệ thuộc vào nhà họ Chu!"
"Bắt đầu từ năm giờ trước, bất cứ ai gặp Diệp Bắc Minh cũng giống như gặp bảy vị lão tổ!"
Đỗ Vũ Hằng nghẹn họng nhìn trân trối, hoàn toàn ngây người: "Cái gì?"
Đôi mắt đẹp của Đỗ Băng Nhược co rụt vào: "Bố, bố đã thấy chưa? Có lẽ nhà họ Chu đã biết một chút tình huống rồi!"
Đỗ Vũ Hằng á khẩu không trả lời được.
Cộp cộp cộp!
Lại một loạt tiếng bước chân đầy vội vã vang lên, thám tử thứ ba của nhà họ Đỗ chạy xộc vào trong: "Báo... báo cáo gia chủ, Trụy Long cốc có biến!"
Đỗ Vũ Hằng giận dữ quát tháo: "Cậu không biết quy định nhà họ Đỗ viết gì à?"
"Ai cho phép cậu chạy xồng xộc vào đây như thế?"
Một luồng uy áp khủng khiếp dội tới.
Tên thám tử thứ ba gần như nằm oặt ra đất, gã ta túa mồ hôi như suối: "Gia chủ, thuộc hạ biết lỗi".