Đôi mắt của hai người không ngừng run lên, trong lòng nổi lên nỗi sợ hãi vô biên đang gặm nhấm nuốt chửng bọn họ từng chút từng chút!
Hoàng Phi Hổ vội vàng nói: “Diệp Bắc Minh, có gì từ từ nói, chúng tôi biết sai rồi, không nên đối xử với cậu như vậy...”
Từ Huyền Võ gật đầu theo: “Đúng thế, có gì từ từ nói!”
“Chúng tôi là trưởng lão của Thanh Huyền Tông, cậu hại bọn tôi như này, nếu Thanh Huyền Tông biết thì cậu cũng khó thoát khỏi cái chết!”
“Chỉ cần cậu chịu tha cho tôi, tôi bảo đảm không gây chuyện với cậu!”
Hoàng Phi Hổ bò dưới chân Diệp Bắc Minh: “Chúng tôi tình nguyện lấy tấm lòng võ đạo ra thề, chỉ cần cậu tha cho chúng tôi một mạng!”
Nghe thấy hai người cầu xin.
Diệp Bắc Minh cười: “Bắt đầu từ lúc hai người sỉ nhục mẹ tôi, thì đã là người chết rồi!”
“Nói ra tất cả những gì các người biết, nói cho tôi biết kiếm Long Đồ mà các ông nói là thế nào!”
“Có lẽ, tôi có thể đồng ý cho hai người chết nhẹ nhàng!”
Anh vốn định trực tiếp lục soát thần hồn.
Nhưng lo sợ hai người này sẽ giống như Chu thái sư, bị hạ thần chú!
Lục soát thần hồn trực tiếp giết chết hai người này!
Hai người quay sang nhìn nhau, đồng tử điên cuồng co lại.
Hình như Hoàng Phi Hổ đã quên đi hoàn cảnh của mình, trong lòng bùng lên cơn lửa giận: “Súc sinh, mày...”
Lời uy hiếp còn chưa nói ra.
Phụt! Phụt! Phụt!
Diệp Bắc Minh giơ tay ném ra mười ba cây kim châm.
Cắm vào trong huyệt đạo của Hoàng Phi Hổ!
Trong tích tắc.
Hoàng Phi Hổ cảm giác như có hàng vạn trùng độc đang gặm nhấm máu thịt của lão ta!
“A!”
Phát ra tiếng kêu thảm xé gan xé phổi.
Không ngừng lăn lộn dưới mặt đất.
Diệp Bắc Minh lạnh nhạt nhìn lão ta: “Cơ thể con người có một ngàn bốn trăm bốn mươi huyệt đạo, một trăm năm mươi chín huyệt đạo trong đó, bất kỳ huyệt đạo nào bị đâm trúng!”
“Đều sẽ sống không bằng chết, còn đau khổ hơn lăng trì gấp vạn lần!”
“Mười ba cây kim này đã đâm vào mười ba huyệt đạo đau khổ nhất!”
Cười lạnh lùng: “Ông nên cảm thấy may mắn, vì không phải người nào cũng được đãi ngộ như này!”
Nụ cười này, vốn không phải của con người.