Anh không hề khách sáo, thu hết toàn bộ dược liệu vào tháp Càn Khôn Trấn Ngục.
Không nói một lời, mở chế độ luyện đan!
Bốn giờ sáng, Diệp Bắc Minh đã luyện chế ra hai lò đan dược.
Long cốt đan!
Tổng cộng ba mươi viên, đủ để anh tiến vào cảnh giới võ hoàng rồi.
Anh nuốt liền một lúc hết ba mươi viên đan dược!
Liền sau đó.
Diệp Bắc Minh cảm thấy cơ thể của mình như muốn nổ tung, khuôn mặt đỏ bừng bừng.
Cơ bắp trên người run lên dữ dội, xương cốt lốp bốp vang lên!
“A!”
Một tiếng thét lớn!
Đột phá xiềng xích của cảnh giới.
Diệp Bắc Minh thành công tiến vào với cảnh gió võ hoàng sơ kỳ.
“Kinh Lôi Trảm!”
Diệp Bắc Minh quát lên một tiếng.
Kiếm Đoạn Long chém một đường kiếm ra với nước biển phía trước!
Một đường kiếm khí khủng bố nổi lên, nhân lúc đêm vắng, chém vào trong nước biển, khiến bước biển rẽ ra thành một con đường dài trăm mét!
Kiếm khí giáng xuống bùn đất dưới đáy biển sâu hàng chục mét.
Ầm ầm!
Đồng thời.
Một đường sấm sét kinh khủng chém xuống, chiếu sáng cả mặt biển!
Tuy chỉ trong nháy mắt, nhưng vẫn bị rất nhiều người bình thường nhìn thấy.
“Đó là cái gì thế?”
“Tôi đã nhìn thấy gì thế này?”
“Là ảo giác ư? Trời ơi!”
Rất nhiều người bình thường đứng bên bờ biển và đứng trước cửa sổ của một số tòa nhà cao tầng sôi sục.
Diệp Bắc Minh chỉ cảm thấy toàn thân mình tràn đầy năng lượng.
“Choang!”
Anh tấn công một quyền đánh về phía boong tàu.