Diệp Dao nuốt nước miếng, nhìn thoáng qua đống thi thể bị ngược đãi đến chết dưới đài võ đạo!
"Nợ máu thì phải trả bằng máu!"
Diệp Bắc Minh gầm nhẹ, cổ tay bỗng nhiên dùng sức!
Ầm!
Cánh tay mềm mại của Diệp Dao trong nháy mắt đã tách rời khỏi thân thể, đau nhức kịch liệt khiến gương mặt xinh đẹp của cô ta trở nên vặn vẹo!
Cô ta không nhịn được chửi ầm lên: "Đệch! Đáng chết... Cậu điên rồi!"
"Tôi là Diệp Dao, cháu gái nhà họ Diệp!"
"Đừng nóng vội, còn có ba cái nữa mà!", trong mắt Diệp Bắc Minh lộ ra ánh sáng hung dữ.
"Cô chủ, mau đầu hàng!", dưới đài võ đạo, một lão già nhà họ Diệp quát khẽ.
Trên đài võ đạo, chỉ cần đầu hàng thì sẽ không thể tiếp tục ra tay được nữa!
Diệp Dao đã sớm sợ hãi, đang chuẩn bị mở miệng đầu hàng!
Một quyền đã đánh tới từ phía đối diện!
"Răng rắc" một tiếng vang giòn!
"A..."
Diệp Dao đau đến mức chảy cả nước mắt, toàn bộ hàm răng xinh đẹp trong miệng đều rụng sạch, chui vào trong bụng!
Cô ta muốn mở miệng đầu hàng cũng không làm được!
Giọng nói của Diệp Bắc Minh lạnh như băng: "Cô tra tấn những người đó bằng thủ đoạn gì, tôi sẽ thực hiện lại lần lượt trên người cô!"
"Ô ô... Ô ô..."
Diệp Dao mở to đôi mắt đẹp, điên cuồng lắc đầu.
"Đáng chết! Ra tay cho tôi!"
Đám người nhà họ Diệp dưới đài võ đạo rốt cuộc không ngồi yên được nữa.
Tám lão già cảnh giới Đế Tôn nhảy bật lên, đập ầm ầm trên đài võ đạo.
Phát ra âm thanh nặng nề!
Vương Thần Cương thấy thế thì hét lớn: "Nhà họ Diệp, đây là trận chiến trên đài võ đạo!"
"Chẳng lẽ các người muốn trái với quy củ của đài võ đạo? Hôm nay, học viện Viễn Cổ tôi đã dùng lưu ảnh thạch ghi lại trận chiến này!"
"Nếu các người dám bất chấp kiêng kỵ của người tu võ trong thiên hạ, ngay trước mặt mấy trăm ngàn người của học viện Viễn Cổ!"
"Quấy nhiễu chiến đấu trên đài võ đạo, trừ phi tám người các ông diệt toàn bộ học viện Viễn Cổ!"
"Nếu không thì, Vương Thần Cương tôi cam đoan, hành động ngày hôm nay của các ông sẽ truyền khắp Huyền Giới!"
Dứt lời, sắc mặt tám vị Đế Tôn của nhà họ Diệp biến đổi!
Đối với người tu võ mà nói, quy củ trên đài võ đạo còn quan trọng hơn cả mạng sống!
Đây cũng là lý do vì sao Diệp Dao dám điên cuồng khiêu khích học viện Viễn Cổ trên đài võ đạo, đám người Vương Thần Cương lại không có cách nào!
Chỉ có thể nhìn từng đệ tử học viện Viễn Cổ chịu chết vì vinh dự của học viện!
"Ông!"
Tám Đế Tôn nhà họ Diệp căm tức nhìn Vương Thần Cương: "Viện trưởng Vương, làm người để lại một đường, sau này dễ nói chuyện!"
"Ông cút mẹ đi!"
Vương Thần Cương trực tiếp chửi ầm lên, đôi mắt tràn ngập tơ máu: "Hay cho một câu ngày sau để một đường, lúc Diệp Dao giết 50 thiên tài của học viện Viễn Cổ!"
"Có nghĩ tới việc để lại một đường cho sau này sao?"
"Lúc các người dồn ép không tha, muốn chém giết mấy người Nhược Giai, Mộng Ly!"
"Nghĩ tới sau này lưu lại một đường sao?"
"Giờ các người lại muốn như thế? Nằm mơ!"
"Nhóc Diệp!"
Vương Thần Cương gầm nhẹ: "Hung hăng hành hạ cô ta đến chết cho bổn viện trưởng, mặc kệ xảy ra chuyện gì!"