Trong lòng bọn họ cũng chấn hãi.
Có chuyện gì vậy?
Chẳng lẽ người Long Quốc đánh đến ư?
Uy Hoàng tức đến tối mặt: “Người Long Quốc thật to gan!”
“Dám xông giết vào thủ đô Đông Doanh chúng ta!’
“Tập đoàn Nhuyễn Ngân là một trong mạch máu kinh tế của Đông Doanh, hắn là ai?”
Uy Hoàng tức đến nhảy lên như sấm: “Bất kể hắn là ai, tìm đến giết cho ta!”
…
Trước hành cung Uy Hoàng!
Diệp Bắc Minh đứng chắp hai tay sau lưng, nhìn cổng lớn hành cung: “Uy Hoàng ở trong này hả?”
Kido Oishi sợ hãi gật đầu: “Đúng thế, bệ hạ ở bên trong”.
“Đây là hoàng cung của bệ hạ, bên trong có rất nhiều cao thủ võ đạo, còn có kiếm hoàng Đông Doanh Ishimichi trấn thủ cổng lớn hoàng cung!”
“Diệp… Diệp Diệp Bắc Minh, mày không sợ chết thật sao?”
Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Sứ mệnh của ông kết thúc rồi”.
Phụt!
Một cái đầu bay cao lên.
Sau đó anh cất bước đi về phía cổng lớn hoàng cung!
“Đứng lại!”
Một đám canh gác nhìn thấy Diệp Bắc Minh đi đến, quát một tiếng: “Đây là hoàng cung, nghiêm cấm lại gần, nếu không, phải chết!”
Diệp Bắc Minh giơ tay chém ra một đường kiếm.
Kiếm Đoạn Long đột nhiên xuất hiện!
Phụt!
Đám canh giác hoàng cung này lập tức bị chém chết.
Động tĩnh quá lớn khiến cổng lớn của hoàng cung Đông Doanh sôi sục.
Mấy trăm cấm vệ quân mắc áo giáp đều xông ra, bao vây Diệp Bắc Minh.
“Mày là ai?”
“Hỏi mày đấy, tại sao không trả lời?”
“Trả lời bọn tao!”
“Khốn khiếp! Nơi này là hoàng cung của hoàng đế bệ hạ, mày đến đây giết cấm vệ quân của bệ hạ, không sợ bị diệt cả gia tộc hả?”
Cấm vệ quân xông đến.