Giọng nói của Hắc Ám Ma Thần vang lên đầy kích động: "Di tích Côn Luân Thượng Cổ hóa ra lại ở trong cấm địa Luân Hồi!"
Mạc Huyền nghi hoặc: "Chủ nhân, di tích Côn Luân Thượng Cổ là gì?"
Hắc Ám Ma Thần không còn bình tĩnh: "Đừng hỏi, mục đích của ngươi bây giờ chỉ có một, đó chính là dùng toàn lực để lên đỉnh!"
"Người phụ nữ mang theo tháp Càn Khôn Trấn Ngục, cô ta nhất định ở chỗ này!"
"Vâng!"
Mạc Huyền nhanh chóng hướng về phía đỉnh núi.
…
Diệp Bắc Minh vừa mới tiến về phía trước được nửa giờ.
Có một âm thanh kỳ quái phát ra từ một thung lũng nhỏ hẹp phía trước!
"Xin anh… đừng làm như vậy!"
"Hu hu hu… Tha cho chúng tôi đi!"
Một số đồng bạn quỳ trên mặt đất, không ngừng dập đầu cầu xin tha thứ!
Mấy chục người tu võ lại tỏ ra thờ ơ, khóe môi nhếch mép cười chế giễu như mèo vờn chuột!
"Ha ha ha, quả thực là một chủ ý không tệ!"
"Chỉ cần đứng ngăn ở con đường quan trọng này, sẽ có vô số người qua đường đi ngang qua, phụ nữ thì giữ lại, còn toàn bộ đàn ông thì cứ giết hết!"
Bọn họ vây quanh, bật cười chế nhạo nhìn người phụ nữ đang quỳ trên mặt đất!
Hàng chục thi thể nằm một bên.
Cách đó không xa, có một nhóm phụ nữ khác đang bị buộc dồn vào góc tường sau khi trải qua trận chiến khốc liệt!
Các cô tận mắt chứng kiến đồng bạn của mình chết thảm, trên gương mặt xinh đẹp tràn đầy hoảng sợ!
Tô Tử Lăng cũng là một trong số đó!
Đột nhiên.
Một cô gái mặc áo xanh lục mở miệng: "Bạch công tử, ngài đứng thứ mười một trên Thiên Bảng, không cần thiết phải so đo với chúng tôi, đúng không?"
"Chỉ cần ngài bỏ qua cho chúng tôi, tôi… Tôi có thể đồng ý bất cứ yêu cầu nào của ngài!"
Trước mặt các cô gái kia, một người đàn ông tuấn tú mặc đồ trắng ngồi trên ghế thái sư.
Bạch Tuyệt Long, xếp hạng mười một trên Thiên Bảng!
"Đúng đúng đúng, Bạch công tử, chúng tôi sẵn sàng vì anh làm bất cứ điều gì!"
"Bạch công tử, chúng tôi có thể làm tỳ nữ cho ngài, chỉ cầu xin ngài giơ cao đánh khẽ một lần!"
Nữ thần ngày thường cao cao tại thượng, vào giờ phút này tất cả đều trở nên hoảng loạn.
Thà đánh mất sự trong sạch vẫn hơn bị tra tấn hành hạ đến chết.
Không bằng cứ ủy khuất thỏa hiệp, như vậy còn có thể giữ được mạng sống!
Khóe miệng Bạch Tuyệt Long hiện lên một nụ cười tà ác: "Quỳ xuống!"
Cô gái mặc áo xanh lục và đồng bạn nhìn nhau.
Đồng loạt quỳ xuống mặt đất!
"Ồ!"
"Đứng hạng thứ mười lăm trong danh sách nữ thần, Giang Mạn Ngọc, đại tiểu thư của nhà họ Giang, lại quỳ xuống?"
"Còn có tiểu công chúa của đảo Vô Cấu, đứng hạng thứ hai mươi mốt trong danh sách nữ thần! Đây là Lục Linh Lung đó!"
Xung quanh truyền đến âm thanh phấn khích!
Tô Tử Lăng nghiến răng: "Mạn Ngọc, Linh Lung, các cô đừng như vậy!"
Giang Mạn Ngọc quay đầu lại, trong đôi mắt xinh đẹp tràn đầy tia máu: "Tô Tử Lăng, cô muốn bị sỉ nhục rồi bị giết nhưng chúng tôi không muốn vậy!"
Lục Linh Lung cũng hung dữ trừng mắt nhìn cô ta: "Cô im miệng! Có thể phục vụ Bạch công tử là vinh hạnh của chúng tôi!"
Một giây tiếp theo.
Hai người giống như những con chó, đầu gối mềm mại cọ xát vào mặt đất.