Diệp Bắc Minh gào lên: "Sư phụ, con muốn tăng cảnh giới!"
"Con muốn mạnh lên!"
Bây giờ anh chỉ có con đường duy nhất là mạnh lên.
Mắt Diệp Bắc Minh đỏ lên: "Sư phụ, con cần tài nguyên tu võ!"
Hắc Long Vương thở dài: "Tộc Rồng Đen đã sa sút, nay chỉ còn lại khoảng hơn trăm người".
"Ngoài long mạch sắp cạn kiệt dưới Long Trì, viên long châu này chính là nguồn năng lượng duy nhất của tộc Rồng Đen!"
"Đồ nhi, nếu cậu cần, thầy sẽ tặng nó cho cậu".
Ông ta giơ tay lên, long châu xuất hiện trong tay!
Đồng tử của Diệp Bắc Minh co rút lại!
Anh quả quyết từ chối!
"Sư phụ, con không thể nhận long châu được".
Hắc Long Vương yên lặng gật đầu: "Đã vậy, thầy sẽ tặng con một món bảo vật khác!"
Ông ta lật tay, trong tay xuất hiện một bộ áo giáp màu đen.
Mỗi một mảnh giáp đều được chế thành từ vảy của rồng đen.
Diệp Bắc Minh cảm nhận được sự mạnh của bộ áo giáp đó: "Đây là gì?"
Hắc Long Vương trịnh trọng giới thiệu: "Thứ này được gọi là Hắc Long giáp, mỗi một mảnh giáp bên trên đều được rút xuống từ cơ thể Long Vương của tộc rồng đen sau khi chết!"
"Truyền thừa mấy triệu năm mới được bộ Hắc Long giáp này!"
"Nhóc con, đây là thánh vật của tộc Rồng Đen, đừng để nó bị mai một".
"Sư phụ, con..."
Diệp Bắc Minh muốn từ chối.
Hắc Long Vương lạnh lùng nói: "Nhóc này, sư phụ hờ tôi không có gì tốt cho cậu cả".
"Cậu đừng chối bộ Hắc Long giáp này, mặc vào đi!"
"Dạ!"
Thấy Hắc Long Vương kiên trì như vậy, Diệp Bắc Minh cũng đồng ý.
Sau khi anh mặc vào, Hắc Long giáp lập tức trở nên trong suốt.
Thậm chí có thể mơ hồ nhìn thấy một con rồng đen quấn quanh cơ thể Diệp Bắc Minh, như đã hòa làm một thể với anh!
Mắt Hắc Long Vương sáng lên: "Đây là... Linh hồn của tổ tiên sao?"
"Sao có thể chứ!"
"Đã nhiều năm như thế, linh hồn của tổ tiên đều chưa từng xuất hiện, thằng nhóc kia mới mặc Hắc Long giáp vào đã xuất hiện?"
"Chẳng lẽ nhóc con này thật sự có thể thay đổi số mệnh của tộc Rồng Đen sao?"
...
Trong đại điện của nhà họ Diệp, Đạm Đài U Nguyệt cũng không rời đi.
Thấy Diệp Bắc Minh quay về, cô ấy nhanh chóng tiến lên: "Sao chưa nói tiếng nào đã đi thế?"
Diệp Bắc Minh nói: "Tôi quyết định sẽ gia hập vào học viện giám sát!"
Đạm Đài U Nguyệt ngạc nhiên: "Sao đột nhiên anh lại đổi ý?"
Diệp Bắc Minh nhìn Đạm Đài U Nguyệt: "Thứ nhất, bất kỳ tài nguyên tu võ nào mà tôi muốn, các người cũng phải cung cấp cho tôi vô điều kiện!"
"Thứ hai, tôi sẽ không chịu bất kì chỉ đạo nào thì học viện Giám Sát!"
"Thứ ba, các người phải bảo vệ sự an toàn của người nhà họ Diệp, Thanh Huyền tông và Phần Thiên tông!"
"Tôi không hy vọng sau khi tôi vào học viện Giám Sát còn nghe được tin bất kỳ ai gặp nguy hiểm!"
Đạm Đài U Nguyệt giải thích: "Học sinh ngoại viện của học viện Giám Sát mới phải làm nhiệm vụ, học sinh nội viện có làm gì cũng không ai cản".
"Chỉ cần anh gia nhập vào học viện Giám Sát, nhất định có thể trở thành học sinh nội viện ngay".
"Người nhà anh sẽ được chúng tôi bảo vệ vô điều kiện!"
"Còn tài nguyên tu võ vô điều kiện mà anh muốn, e là hơi khó khăn".