Ngạo mạn! Lạnh lùng! Coi trời bằng vung!
Diệp Bắc Minh cười: “Sớm muộn gì cũng có ngày tôi bắt cô phải quỳ xuống dưới chân tôi!”
“Tự lao đầu vào chỗ chết!”
Đông Phương Xá Nguyệt nói.
Ngón tay thon dài như ngọc của cô ta giơ cao lên, những tia sét ngoằn ngoèo bổ về phía Diệp Bắc Minh!
Diệp Bắc Minh vung kiếm lên đỡ, chém đứt tia sét.
Một giây sau.
Mấy chục đạo tia sét tụ lại, bao vây Diệp Bắc Minh giữa mắt bão!
Sắc mặt Diệp Bắc Minh trở nên khó coi: “Tiểu Tháp, không phải cô ta đang bị thương hay sao?”
“Tại sao đột nhiên cô ta lại có sức chiến đấu khủng khiếp như vậy?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hơi lúng túng: “Khụ khụ... Nhóc con, đúng là cô ta bị thương”.
“Sức mạnh này không phải của cô ta mà là cô ta sử dụng mảnh vỡ của bản tháp, lợi dụng sức mạnh có trong đó!”
“Thì ra là thế!”
Diệp Bắc Minh tập trung nhìn vào mảnh vỡ của tháp Càn Khôn Trấn Ngục: “Nghĩa là chỉ cần tôi cướp được mảnh vỡ về thì cô ta sẽ không làm gì được nữa đúng không?”
“Có thể nói như vậy!”
Sau khi nhận được câu trả lời của tháp Càn Khôn Trấn Ngục.
Diệp Bắc Minh không chút do dự, chín Ma Long màu đen hiện ra sau lưng anh, ma khí ngút trời ngưng tụ lại!
“Xông lên cho tôi!”
Anh quát to một tiếng!
Chín con Ma Long màu đen lao ra, đấu với những tia sét!
Đồng thời, Diệp Bắc Minh lao vút ngang bầu trời, xông tới tựa như một ngôi sao băng!
Đông Phương Xá Nguyệt lạnh lùng bật ra một chữ: “Cấm!”
Ầm!
Thân thể của Diệp Bắc Minh va mạnh vào một bức tường vô hình, suýt thì thổ huyết!
“Phong!”
Cô ta vừa dứt lời, bỗng nhiên bốn phương tám hướng xuất hiện những bức tường chắn bằng năng lượng, giam Diệp Bắc Minh vào giữa!
Diệp Bắc Minh sử dụng kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, chém liền một mạch mười mấy nhát kiếm khí!
Thế nhưng, tất cả đều biến mất sau khi chém vào bức tường chắn bằng năng lượng, không hề gây ra được chút gợn sóng nào, tất cả đều biến mất!
Diệp Bắc Minh kinh ngạc: “Tiểu Tháp, chuyện này là sao?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Đây là sức mạnh của phép tắc, sức mạnh võ đạo bình thường hoàn toàn không thể chống lại sức mạnh phép tắc!”
Đông Phương Xá Nguyệt cười nhạt một tiếng: “Xoay chuyển!”
Thân thể của Diệp Bắc Minh bị mất khống chế, điên cuồng xoay tại chỗ!
“Lên!”
“Xuống!”
“Lùi!”
“Tiến!”
Đông Phương Xá Nguyệt bước tới, đứng sau lưng thần thú Tứ Tượng: “Kẻ phàm trần, cậu đã biết sự lợi hại của bản đế chưa?”
“Ở trước mặt bản đế, những kiến thức cậu tích lũy được cả đời chỉ đáng được xem là trò cười!”
“Chỉ cần bản đế muốn thì bản đế có thể giết chết cậu ngay bây giờ!”
“Trong khi cậu không hề có bất kỳ cơ may phản kháng nào!”
Cô ta đứng trên cao, lạnh lùng nhìn Diệp Bắc Minh ở dưới: “Quỳ xuống, thần phục!”
Diệp Bắc Minh cười một tiếng: “Được thôi, cô cầu xin tôi đi!”
Nụ cười của Đông Phương Xá Nguyệt cứng đờ lại: “Cậu đừng nghĩ là tôi không dám giết cậu!”
“Thu!”
Năm ngón tay trắng như ngọc bóp chặt lại!
Một luồng áp lực cực kỳ kinh khủng ập tới!