Cắn chặt răng cố gắng chịu đựng!
Lão Hà cũng không vội, lấy ra một bộ dụng cụ uống trà từ chiếc nhẫn trữ vật: “Lão Bạch, chúng ta vừa uống trà vừa đợi đi”.
Bạch Tông Hà gật đầu: “Được”.
Hai người vừa ngồi xuống.
“Thả sư tỷ của tôi ra! Các ông đều đáng chết!”
Gru!
Phía sau vang lên một tiếng rồng gầm, thậm chí xen lẫn tiếng sấm sét!
“Cái gì vậy?”
Lão Hà và Bạch Tông Hà quay đầu.
Chỉ thấy, một thanh niên không tiếc thiêu cháy tinh huyết, cưỡi trên đầu một con huyết long ngưng tụ từ tinh huyết đang lao đến!
“Nhóc con, mày là ai?”
Bạch Tông Hà cau mày.
“Tôi là ai?”
Diệp Bắc Minh đỏ bừng đôi mắt, hắng giọng khàn khàn: “Cái đầu của em gái ông là do tôi chặt xuống, cháu gái Nghê Mộng Tuyết của ông cũng là do tôi giết!”
“Bây giờ biết tôi là ai rồi chứ?”
Bạch Tông Hà tức đến xanh mặt, cơ thể không ngừng run lên: “Là… là mày! Súc sinh, lại là mày!”
“Mày chính là Diệp Bắc Minh đó? Mẹ kiếp, mày đáng chết!”
Bạch Tông Hà tức giận gầm lên!
Xông giết về phía Diệp Bắc Minh như điện giật!
Phập!
Bộ ấm trà của lão Hà vừa lấy ra lập tức nổ tung!
“Súc sinh, em gái của Bạch Tông Hà tao mà mày cũng dám giết, lão phu bảo đảm cho mày hối hận vì sinh ra từ trong bụng mẹ của mày! Tao phải cho tất cả những người liên quan đến mày đều phải chết không có chỗ chôn!”
Bạch Tông Hà mang theo cơn giận ngút trời xông lên!
Trưc tiếp đập mạnh vào huyết long đang lao xuống!
Ầm ầm!
Huyết long được hình thành từ thiêu cháy tinh huyết của Diệp Bắc Minh nổ tung, tiếng sấm sét vang lên, huyết quang ngút trời!
Bạch Tông Hà vốn không ngờ con huyết long này lại mạnh như vậy, lại bị nổ đánh bay đi tại chỗ!
Lồng ngực đau rát, miệng phun ra máu tươi!
Ông ta vậy mà lại bị thương?
Nhìn lại Diệp Bắc Minh còn thê thảm hơn, trực tiếp bị đánh đến lồng ngực vỡ nứ, hai tay cũng gần như tan rời!
Máu từ vết thương chảy ra!
“Sư tỷ!”
Diệp Bắc Minh lại không màng đến thương tích của mình, cố hết dứng sử dụng Ảnh Thuấn!
Lập tức xuất hiện trước hai người!
“Tiểu sư đệ, đệ… sao đệ lại đến đây?”
“Đệ đến sớm quá, các tỷ vẫn chưa làm xong tất cả cho đệ!”
Hai người mở mắt, vừa vui mừng vừa lo lắng: “Đi đi, mặc kệ các tỷ, đệ mau đi đi!”
“Đừng nói lời ngốc nghếch nữa, dù có chết, đệ cung phải chết cùng các tỷ!”, Diệp Bắc Minh đỏ bừng đôi mắt gào lên, giữa đôi lông mày mở ra một con mặt dọc, lập tức nhìn xuyên thấu tình trạng trong cơ thể của hai người?”
“Ma Đồng?”
Đồng tử của Bạch Tông Hà co lại.
“Đáng chết! Các ông thật độc ác!”
Diệp Bắc Minh gầm lên một tiếng!
Lòng bàn tay hiện lên một luồng khí tức màu đen, lập tức chui vào trong cơ thể của Đạm Đài Yêu Yêu!
“Ra đây cho tao!”