Diệp Bắc Minh nhìn điện chủ Huyết Hồn như con chó chết, chậm rãi di đến, cúi nhìn ông ta: “Chỉ vậy thôi hả?”
“Chẳng phải ông rất hống hách sao?”
“Dùng các loại thủ đoạn giết tôi!”
“Hai mươi ba năm trước còn ra tay với mẹ tôi?”
“Ừm?”
Giơ chân, dậm thật mạnh xuống!
Nhanh gọn dứt khoát!
Rắc một tiếng giòn tan vang lên.
Điện chủ Huyết Hồn phát ra tiếng kêu la như mổ lợn: “A…”
Ông ta đau đến gần như ngất đi, trong con mắt đầy tia máu tanh đỏ: “Giết tao đi… mày giết tao đi!”
Diệp Bắc Minh cười lạnh lùng nói: “Muốn chết đâu có đơn giản như vậy”.
Phập! Phập! Phập!
Diệp Bắc Minh lại tiếp tục dẫm ba bước.
Hai tay, một chân của điện chủ Huyết Hồn teo lại.
Trở thành một người lợn!
“Mày… cho dù tao có chết…”, trong ánh mắt điện chủ Huyết Hồn chỉ có oán độc: “Làm ma, cũng sẽ không tha cho mày!”
Ông ta há miệng, định cắn lưỡi tự vẫn.
“Muốn chết, cũng được”.
“Nhưng, không dễ dàng như vậy!”, Diệp Bắc Minh nở nụ cười tàn nhẫn.
Vung lướt ngang kiếm Đoạn Long!
Phụt!
Cái cằm của điện chủ Huyết Hồn bị cắt mất.
Chỉ còn lại nửa cái cằm và cái lưỡi còn ở trong miệng.
Ông ta phát ra tiếng kêu la ghê rợn!
Tuyệt vọng phát hiện ngay cả cắn lưỡi tự vẫn cũng là một việc xa xỉ.
“A… a…a!”
Khả năng nói ra lời cũng biến mất, chỉ có thể phát ra tiếng kêu la.
Diệp Bắc Minh giơ tay, trong lòng bàn tay xuất hiện thêm mấy cây kim châm sáng quắc: “Cứ từ từ hưởng thụ đi, có lẽ sẽ được giày vò một lúc đấy”.
Phụt phụt phụt!
Cây kim châm cắm vào trong cơ thể của điện chủ Huyết Hồn.
“A!”
Cơ thể tàn tạ của ông ta điên cuồng run lên, cái đầu đập xuống đất.
Đau đớn khủng khiếp đó đúng là còn đày đọa hành hạ hơn cả chém hết chân tay.
Lúc này.
Điện chủ Huyết Hồn chỉ cảm thấy toàn thân mình giống như bị hàng ngàn con kiến gặm nhấm, sống không được, chết không xong!
Cả đời điện chủ Huyết Hồn giết người vô số!
Bây giờ ông ta muốn chết cũng là một điều xa xỉ.
“Suýt! Suýt…”
Những người khác nhà họ Long nhìn thấy cảnh này, sợ đến sắp nổ cả tim, gan như muốn nứt ra.
Hơn một trăm đôi mắt đều sợ hãi nhìn Diệp Bắc Minh!
Giết người chẳng qua đầu dập xuống đất là xong, nhưng điện chủ Huyết Hồn bị hành hạ đến mức không thành hình người, phải chịu giày vò khủng khiếp!
Chết trong sợ hãi và đau đớn tột cùng.
Thanh niên này đúng là ma quỷ!
Soạt!
Diệp Bắc Minh quay đầu.
Đám người nhà họ Long sượt sượt sượt lùi lại, tất cả tê dại da đầu, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của Diệp Bắc Minh.