“Vậy thì được rồi, cậu không mang được long chi thảo về, chẳng lẽ còn không có cách giúp cô ta hồi phục sức mạnh của cảnh giới Thần Hoàng sao?”
Diệp Bắc Minh hiểu ra: “Tôi hiểu rồi!”
Anh không do dự, trực tiếp ngồi khoanh chân!
Há miệng ra hút, năng lượng ẩn chứa trong long chi thảo hội tu về phía cơ thể của anh!
Một lúc sau.
Long chi thảo biến mất!
Diệp Bắc Minh hơi thất vọng: “Dược liệu có thể khiến cảnh giới Thần Hoàng đỉnh phong tiến vào Tổ Cảnh, mới khiến tôi tăng lên một cảnh giới nhỏ!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục không vui nói: “Cậu nhóc, cậu biết đủ đi!”
“Trong cơ thể cậu đã có một trăm bốn mươi tám chiếc xương Chí Tôn! Cậu nâng lên một cảnh giới nhỏ, tương đương với tăng một trăm bốn mươi tám cảnh giới nhỏ!”
“Cũng đúng”.
Diệp Bắc Minh gật đầu.
Tìm kiếm trong hang ổ của thuồng luồng đen một lượt, lại phát hiện mười mấy cây dược liệu hàng đầu!
Ngoài ra, còn có nhẫn trữ vật của mấy chục cường giả.
Có lẽ đều là chiến lợi phẩm sau khi bị thuồng luồng đen giết, Diệp Bắc Minh trực tiếp ném cho Nguyễn Thanh Từ!
Nguyễn Thanh Từ kinh sự: “Anh Diệp, không được…”
“Giá trị của những thứ này quá cao, làm sao tôi có thể lấy được!”
Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Những thứ này vô dụng với tôi, cô cầm lấy đi!”
Mang những thứ này về Thái Dương Tông, rất dễ bị người khác phát hiện thân phận của anh!
Tạm thời anh không định để lộ thân phận!
Nguyễn Thanh Từ thấy không từ chối được, mới cẩn thận cất đi!
Hai người ra đến lối vào hang ổ, phát hiện Trương Đạc đông cứng đang run lập cập như thằng cháu!
“Anh Diệp, cuối cùng anh cũng ra rồi! Hang ổ của thuồng luồng đen này lạnh quá!”
“Tôi định đi vào tìm hai người, suýt nữa thì đóng băng chết!”
Diệp Bắc Minh cau mày: “Thuồng luồng đen đâu?”
Trương Đạc giải thích: “Vừa nãy hình như có người độ kiếp, thuồng luồng đen cảm nhận được khí tức thiên kiếp bèn trực tiếp xông qua đó!”
“Ồ?”
Diệp Bắc Minh mới phát hiện, tận cuối chân trời có một đám mây đen ngưng tụ!
Anh không có hứng thú đi góp vui
“Tôi chuẩn bị rời khỏi đây, hai người thì sao?”
“Hả?”
Trương Đạc ngẩn người: “Anh Diệp, khu thí luyện trăm năm mới mở một lần!”
“Anh chắc chắn không ở lại thêm một thời gian ư? Còn có rất nhiều bí cảnh chưa khám phá!”
Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Tôi không có hứng thú!”
“Hai người muốn ở lại cũng được, tôi đi một mình!”
Thần hồn của đại sư tỷ là quan trọng nhất!