Một con huyết long lao ra, cả không gian nổ tung tại chỗ!
“Được, xem ai giết nhanh hơn!"
Đường Lạc Âm cười nhạt.
Bảo kiếm ngưng kết từ huyết khí trong tay gầm vang, kiếm ý cuồn cuộn ngất trời quét về phía bảy ông lão!
“Muốn chết!”
“Các người coi cảnh giới Hợp Đạo thành cái gì rồi?”
Mười bảy cảnh giới Hợp Đạo phẫn nộ!
Họ mang theo cơn thịnh nộ ngút trời vây công hai người họ, khi cảnh giới Hợp Đạo đầu tiên chạm vào kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!
“Phụt...”
Một làn sương máu nổ tung!
Biến mất ngay tại chỗ!
“Ông Kim!”
Trong con ngươi Sở Nguyên Bá tràn đầy kinh hãi, bị dọa đến mức da đầu tê dại, trái tim gần bị ai đó bóp nát!
Cảnh giới Hợp Đạo!
Đây thế nhưng là cảnh giới Hợp Đạo đó! Mẹ nó! Khốn kiếp!
Vương Quỳnh cũng sợ hãi ngồi bệt dưới đất, thân thể mảnh khảnh không ngừng run rẩy!
"Thực lực của anh sa sút quá nhiều rồi đó, giết một tên cảnh giới Hợp Đạo cũng phải dựa vào thanh kiếm này?”, Đường Lạc Âm khinh thường lắc đầu, thanh kiếm ngưng tụ từ sương máu trong tay chém ra ngoài như sao băng xẹt qua!
Bùm!
Một ông già có chòm râu dê nổ tung tại chỗ!
Trái tim Sở Nguyên Bá cũng theo đó đau thắt lại: “Trời ơi, lại tổn thất một cảnh giới Hợp Đạo nữa…”
Trước ánh mắt kinh hoàng của Sở Nguyên Bá.
Diệp Bắc Minh xông vào trong đám người, tiếng rồng ngâm không ngừng vang lên!
Dưới sự công kích của anh, cảnh giới Hợp Đạo vậy mà không chịu nổi quá ba chiêu!
Cô gái kia còn đáng sợ hơn, cầm một thanh kiếm ngưng kết từ sương máu và điên cuồng chặt đầu người giống như một vị thần chết vậy!
Chưa đầy mười lăm phút.
Sở Nguyên Bá đã hoàn toàn chết lặng, mười bảy cảnh giới Hợp Đạo sơ kỳ hắn đưa tới… tất cả đều bỏ mạng rồi!
Đường Lạc Âm cười nhạt: “Anh giết chín người, tôi giết tám người!”
“Nhưng anh tấn công trước, chúng ta coi như hòa!”
Diệp Bắc Minh không quan tâm tới cô ta, ánh mắt anh ghim chặt lên người Sở Nguyên Bá, rảo từng bước đi tới!
“Anh… anh đừng đến đây...", đạo tâm của Sở Nguyên Bá gần như sụp dổ.
Đây là loại quái vật gì vậy! ! !
Cảnh giới Hợp Đạo không phải là Nhập Đạo cảnh, cũng không phải là Ngộ Đạo!
Đây là cảnh giới Hợp Đạo đó!
Tên nhãi này vậy mà hạ gục được cảnh giới Hợp Đạo? Hơn nữa còn lấy một địch chín?
Đúng là không hợp lẽ thường!
Diệp Bắc Minh tựa hồ không nghe thấy gì mà tiếp tục đi về phía Sở Nguyên Bá: “Có nhiều người muốn giết tôi lắm, anh quả thực rất ổn!”
“Mười bảy cảnh giới Hợp Đạo thực sự xém chút đã đe dọa được tới tôi rồi!”
Sở Nguyên Bá đổ mồ hôi đầm đìa, không ngừng nuốt nước miếng: “Cậu Diệp, tôi xin thề sau này sẽ không tìm anh gây phiền phức nữa!”
“Chỉ cần anh tha cho tôi, bây giờ tôi liền thề…”
“Muộn rồi!”