“Vậy mà cậu ta lại dám động tới nó ư?”
“Chúng ta chỉ cần chờ ở đây xem rồng đen đánh sập ngọn núi tuyết, giết chết tên nhóc này là xong!”
Ở một hướng khác, Hầu Tử cũng đã nhận ra Diệp Bắc Minh.
Anh ta không khỏi trố mắt ra nhìn: “Mẹ kiếp… Người vừa rồi là… Anh Diệp ư?”
“Có chuyện gì vậy nhỉ? Anh Diệp cướp Nguyễn Thanh Từ, bị hai con rồng đen truy sát à?”
Hầu Tử lộ vẻ sùng bái ra mặt: “Anh Diệp siêu thật!”
Mặc Đình Đình chạy tới, lo lắng hỏi: “Anh Vương, chủ nhận có bị nguy hiểm không?”
Hầu Tử cười xấu xa: “Hê hê, anh Diệp không bị nguy hiểm gì đâu!”
“Tôi đoán là anh ấy cướp cô em Thanh Từ này nên mới làm rồng đen phẫn nộ thôi!”
“Hầu Tử, đừng nói lung tung!”
Long Khuynh Vũ và Chu Nhược Giai chạy tới, hai người cũng nhìn thấy rồng đen trên đường nên đuổi theo tới đây.
Hầu Tử thấy Chu Nhược Giai tới, lập tức không còn dám cười đùa nữa: “Chị dâu tới rồi đấy à, em chỉ nói đùa thôi!”
“Anh Diệp rất yêu chị, sao anh ấy lại để ý tới cô gái nào khác được chứ?”
“Chắc chắn là anh ấy chỉ chơi bời qua đường thôi!”
“Được rồi!”
Chu Nhược Giai nhướng mày: “Tôi không quan tâm anh ấy có bao nhiêu người phụ nữ, hiện tại tôi chỉ lo lắng cho an nguy của anh ấy mà thôi!”
Hầu Tử bật ngón tay cái: “Chị dâu à, anh Diệp thật là hạnh phúc!”
Trong lòng Long Khuynh Vũ chợt nảy sinh tâm tư!
Khuôn mặt xinh đẹp lập tức đỏ bừng: “Long Khuynh Vũ à, mày đang nghĩ lung tung gì vậy? Sao mày và anh Diệp lại có thể có gì được chứ!”
“Mau nhìn kìa, anh Diệp đưa cô Thanh Từ vào trong một cái hang rồi, không phải là định động phòng đấy chứ!”, Hầu Tử còn châm thêm dầu vào lửa.
“Cậu ngậm miệng lại đi!”
Ba người Chu Nhược Giai, Mặc Đình Đình, Long Khuynh Vũ đồng loạt trừng mắt nhìn Hầu Tử!
Hầu Tử cười xấu hổ: “Tôi chỉ nói chơi chút thôi mà, nói chơi chút thôi mà!”
Cùng lúc đó, Diệp Bắc Minh ôm Nguyễn Thanh Từ đứng ở cửa vào một chiếc hang.
Hai con rồng đen thấy vậy không dám tới gần!
Chỉ quanh quẩn trên không trung, điên cuồng gầm lên!
Nhưng không dám xông tới!
Diệp Bắc Minh buông Nguyễn Thanh Từ ra: “Cô Nguyễn, xem ra chúng ta an toàn rồi!”
“Ồ...”
Khuôn mặt xinh đẹp của Nguyễn Thanh Từ đỏ bừng, cô ấy gật đầu: “Cảm ơn anh Diệp, anh đã cứu tôi ba lần rồi!”
Bảy ngày qua.
Hai người liên tục bỏ chạy, hơn nữa, Diệp Bắc Minh còn ôm Nguyễn Thanh Từ!
Dù cho trong bảy ngày này, hai người không hề xảy ra bất kỳ chuyện gì!
Nhưng.
Tâm thái của Nguyễn Thanh Từ đã thay đổi rất nhiều!
Ít nhất là trong bảy ngày bỏ chạy thục mạng vừa qua, Diệp Bắc Minh chưa từng nghĩ đến chuyện vứt bỏ cô ấy!
Chắc chắn rất nhiều đàn ông không thể làm được điều này!
Diệp Bắc Minh không hề để ý thấy ánh mắt ngọt ngào của Nguyễn Thanh Từ, chỉ tập trung quan sát hang động: “Chỗ này cũng không tồi, chúng ta tạm thời nghỉ ngơi một lát rồi tính tiếp!”
“Được, tôi nghe theo anh”.