"Ý cậu là gì?"
Gương mặt già nua của Mạc Trần có chút khó coi: "Mọi người đều tận mắt nhìn thấy Diệp Bắc Minh là người đầu tiên leo lên Thiên Giai!”
"Chúng tôi đều không phát hiện ra cậu ta gian lận, cậu lại nói cậu ta gian lận? Không lẽ chúng tôi đều mù rồi sao?”
"Hay ý của cậu là tôi đang bao che cho Diệp Bắc Minh?”
Võ Kình Thiên sửng sốt, vội vàng lắc đầu: “Tôi không dám!”
Tô Cuồng tiến lên một bước: "Tiền bối, vãn bối xin mạnh dạn hỏi một câu!”
“Cho dù Diệp Bắc Minh giành được hạng nhất, vậy hai người này thì sao?”
Vừa nói hắn vừa chỉ vào Vũ Văn Phong và Vũ Xung Tiêu!
"Hai nhân tài này đều chỉ mới đạt tới cảnh giới Thần Quân sơ kỳ, thực lực như vậy không có khả năng lọt vào top 1 vạn!"
“Chưa nói tới việc hai người bọn họ xếp sau Diệp Bắc Minh, giữ vị trí thứ hai!”
"Nếu tiền bối nói ba người này không gian lận! Vậy không phải là đang bao che thì là cái gì?”
Tô Cuồng đảo mắt nhìn chung quanh, lớn tiếng nói: "Nếu các tiền bối trên Thiên Giai Đảo đều cho rằng mấy người Diệp Bắc Minh không có vấn đề, vậy Tô Cuồng tôi cũng không còn gì để nói nữa!”
"Suy cho cùng, Cuộc chiến Thiên Giai là thứ các người sáng lập ra!”
“Tô Cuồng ta sau khi rời khỏi đây sẽ vì các người quảng bá thật tốt! Nhưng cũng không biết sau này có còn người tới tham gia Cuộc chiến Thiên Giai nữa hay không đây!”
Không kiêu ngạo không siểm nịnh!
Âm thanh vang vọng!
Mọi người ở quảng trường trung tâm đều ngẩn ngơ, dùng ánh mắt không dám tin nhìn về phía Tô Cuồng!
Đúng là điên cuồng giống như tên gọi mà!
"Tốt!"
Ông lão mặt đỏ không kìm được cảm thán một tiếng: “Hay lắm nhóc con! Không ngờ lại lại người có khí phách như vậy!”
“Tô Cuồng! To gan lắm, rất hợp với lão phu!”
“Còn trẻ tuổi mà đã quả cảm như vậy, dám phản bác lại ý kiến của chúng ta, đúng là một hạt giống tốt!”
“Tốt lắm nhóc con, không tồi!”
Không ít đại diện của 72 đảo nhìn hướng Tô Cuồng mà không mảy may tức giận.
Ngược lại còn mang dáng vẻ hài lòng!
Đối mặt với sự ngợi khen của mọi người, Tô Cuồng chỉ nhàn nhạt đáp: ”Cảm ơn các vị tiền bối đã cất nhắc!”
“Thật không dám nhận lời khen của mọi người! Nhưng cho dù phải chết, tôi cũng phải làm rõ mọi chuyện!”
Vừa nói hắn vừa quét ánh mắt lạnh băng về phía ba người Diệp Bắc Minh, Vũ Văn Phong, Vũ Xung Tiêu: “Trước mặt nhiều tiền bối như vậy, các ngươi còn không mau thành khẩn khai báo?”
“Nếu gian lận thì lập tức thừa nhận, tránh việc mắc vào tội lừa dối các vị tiền bối đây!”
Lời này vừa vang lên.
Ánh mắt của mọi người lập tức dán chặt vào Diệp Bắc Minh, Vũ Văn Phong, Vũ Xung Tiêu!
Vương Quỳnh đứng trong đám đông cũng không nhịn được biến sắc!
“Tô Cuồng này không đơn giản! Chỉ dùng đôi ba câu liền khơi dậy sự ưu ái của nhiều vị tiền bối như vậy!”
“Còn giúp họ tìm được một cái cớ, dù sao… thì thành tích của Diệp Bắc Minh quả thực có chút kỳ quái!”
Ánh mắt Sở Nguyên Bá chớp lóe, ra lệnh cho lão già bên cạnh:”Nếu có thể hãy lôi kéo hắn ta vào nhà họ Sở!”
“Vâng!”
Ông lão gật đầu.
Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Trước mặt nhiều tiền bối như vậy, anh nói tôi gian lận thì chính là gian lận sao?”