Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 98: Tôm tép nhãi nhép, ngu không ai bằng

Đối với loại chuyện này, phụ nữ càng thêm mẫn cảm hơn “Đừng để anh ta đi, em gái này, em nhanh báo cảnh sát đi, nhất định phải để anh ta bị trừng phạt thích đáng. “Hiện tại đám lưu manh này, lá gan càng ngày càng lớn, ban ngày ban mặt cũng dám quấy rối phụ nữ, vậy đến buổi tối, bọn chúng còn dám làm ra loại chuyện gì nữa, nhất định phải bắt anh ta lại, để cho xã hội được an bình.

Những vị phụ huynh kia còn đứng xem, trên cơ bản còn chưa lên tiếng, nhưng một số người qua đường là nữ lại nhao nhao chỉ trích Lâm Bình.

Nhìn thấy cảnh tượng này, trên mặt Trần Hưng Phong càng lộ ra vẻ đau xót, buồn bã, đồng thời ra sức an ủi Mai Hồ, thế nhưng lúc này trong lòng Trần Hưng Phong lại thoải mái đến đỉnh điểm.

Không nghĩ đến, đám người đi đường không rõ chân tướng lại ra sức như thế.

Còn Mai Hồ thì đã đau đến mức sắc mặt tái nhợt, chẳng qua cô ta vẫn cho Trần Hưng Phong một ánh mắt, cô ta muốn thêm tiền.

Chịu ủy khuất lớn như thế, còn bị thương, không thêm tiền không được.

Trong chớp mắt Trần Hưng Phong đã hiểu rõ, nể mặt Mai Hồ bị thương, đồng thời chuyện này đưa đến hiệu quả tốt như thế, Trần Hưng Phong khẽ gật đầu.

Nhìn thấy thế, trong lòng Mai Hồ vô cùng vui vẻ, sau đó cô ta nhìn về phía Lâm Bình, vẻ mặt càng thêm bi phẫn, nước mắt liên tục chảy ra, nghẹn ngào nói: “Tên đàn ông này giở trò lưu manh với tôi, sau khi nhìn thấy tôi kêu cứu, anh ta còn đánh người, anh sẽ chết không yên thân”

Sau khi nói xong, Mai Hồ lại một lần nữa nức nở.

Xảy ra loại chuyện này, tất cả mọi người đều theo bản năng cảm thấy, phụ nữ là người rơi vào thế yếu, trên cơ bản tất cả mọi người đối với Lâm Bình càng thêm căm hận.

Đồng thời càng thêm đồng tình với cảnh ngộ mà Mai

Hồ gặp phải. “Cô Tô, biết người biết mặt không biết lòng, haizz. Trần Hưng Phong nói với Tô Uyên đang im lặng đứng ở một bên, nhẹ giọng nói: “Lần này, cô thấy rõ nhân phẩm của anh ta, về sau, cô nên chú ý một chút.

Tô Uyên liếc thoáng qua Trần Hưng Phong, khẽ gật đầu, khẽ nói: “Có một số người, đúng là biết người biết mặt không biết lòng”

Sắc mặt Trần Hưng Phong lập tức vui vẻ, lúc này anh ta liên tục gật đầu, ra vẻ đồng ý.

Đồng thời ánh mắt nhìn về phía Lâm Bình, lóe lên sự đắc ý.

Xem đi, chỉ một kế sách đơn giản của tôi đã biến cậu thành một kẻ quấy rối phụ nữ, cặn bã, lưu manh, về sau đừng hòng ăn được bát cơm bao nuôi này ở chỗ Tô Uyên nữa. Chỉ là một giây sau, Trần Hưng Phong ngày người, không chỉ có Trần Hưng Phong, tất cả mọi người đều có vẻ mặt ngơ ngác.

Cho dù là người luôn bình tĩnh như Lâm Bình cũng sững sờ.

Bởi vì lúc này rốt cuộc Tô Uyên cũng đi ra. Những vị phụ huynh kia, bọn họ cho rằng Tô Uyên muốn làm ầm ĩ với Lâm Bình, hoặc là xin lỗi Mai Hồ, thế nhưng sau khi Tôi Uyên đi ra, cô hơi gật đầu với Lâm Bình, sau đó lại chuyển hướng sang Mai Hồ, bỗng nhiên vung tay lên, một cái tát rơi xuống. “Bốp” một tiếng, âm thanh vang dội, trong nháy mắt đã vang lên. “Cô!” Mai Hồ che miệng lại sững sờ, hai mắt của cô ta trừng to, hiển nhiên không nghĩ đến, người phụ nữ này, thế mà lại đột nhiên xuất hiện tát cô ta một cái.

Tình huống này, thật đúng là nằm ngoài dự đoán của mọi người. “Đời tôi, tôi hận nhất chính là kẻ dùng bạo lực quấy rối phụ nữ, kẻ đó chính là súc sinh” Tô Uyên lạnh lùng nói: “Nhưng cô không đáng để cho người ta đồng tình. “Cô cho rằng, chuyện vừa rồi không ai nhìn thấy à?” “Xin lỗi nhé, tất cả những chuyện vừa xảy ra, đúng lúc bị tôi nhìn thấy.”

Vừa rồi, Tô Uyên đúng là đang nhìn về phía hướng này, ngay từ lúc Mai Hồ xuất hiện, đuổi kịp Lâm Bình, toàn bộ quá trình đó, Tô Uyên đều nhìn ở trong mắt. “Thân là phụ nữ, cô lại không có lòng tự trọng, nhưng không sao, đó là chuyện của riêng cô, nhưng trong lòng cô đừng xấu xa như thế, nếu như cô đến chỗ khác vu oan, có lẽ tôi sẽ không xen vào, nhưng cô lại dám vu oan người...

Nói đến đây, Tô Uyên dừng lại một lúc, nói cho cùng, cô vẫn không nói ra mấy chữ “người đàn ông của tôi” ra khỏi miệng, mà chuyển thành: “Nhưng cô lại dám vu oan cho người đàn ông này, vậy thì chuyện đó lại có liên quan đến tôi.”

Khi Tô Uyên nói ra những lời này, trong nháy mắt đã khiến sắc mặt của một số người đứng xem xung quanh thay thổi, có phần nửa tin nửa ngờ. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện t*ại tamlinh247.org

Còn Trần Hưng Phong, trong nháy mắt, sắc mặt anh ta đã thay đổi.

Toàn bộ quá trình, Tô Uyên đều đã nhìn thấy ư?

Như vậy vừa rồi Tô Uyên mới nói với anh ta: “Biết người biết mặt không biết lòng” là có ý gì?

Sắc mặt của Trần Hưng Phong lại một lần nữa trở nên khó nhìn.

Chẳng qua cho dù không chiếm được Tô Uyên, anh ta cũng muốn trả thù Lâm Bình, tuyệt đối sẽ không để cho Lâm Bình có cơ hội xoay người.

Lúc này, Trần Hưng Phong lên tiếng: "Vừa rồi, đúng lúc tôi đi về phía bên này, tôi đã nhìn thấy anh ta táy máy tay chân với cô gái này, hơn nữa còn cưỡng ép kéo cô gái này vào trong ngực, cô gái này muốn phản kháng, anh ta còn ra tay!"

Nói đến đây, không đợi Trần Hưng Phong ra hiệu, Mai Hồ đã chủ động nói: “Đúng thế, mọi người nhìn đi, nơi này có chứng cứ.

Sau khi nói xong, Mai Hồ ưỡn ngực, lúc trước bị Lâm Bình dùng chân khí đánh bị thương, lúc này trên ngực của cô ta bị bầm tím, cùng với làn da trắng nõn ở những nơi khác, tạo thành một sự chênh lệch rõ ràng. “Anh còn gì để nói nữa không?” "Hai người xúm lại để ức hiếp tôi à?” Mai Hồ trừng mắt.

Lần này ánh mắt của mọi người nhìn về phía Tô Uyên và Lâm Bình lại một lần nữa thay đổi.

Sắc mặt của Tô Uyên có chút không được tự nhiên, điểm này, cô quả thật không biết, vừa rồi cô không chú ý đến.

Chẳng qua đối với nhân phẩm của Lâm Bình, cô vẫn rất tin tưởng, đồng thời cô cũng rất tin vào ánh mắt của mình.

Đối mặt với một số người trợn mắt nhìn, có ánh mắt hoài nghi, xem thường, từ đầu đến cuối, sắc mặt của Lâm Bình không có bao nhiêu thay đổi, rất bình tĩnh, lạnh nhạt, hoặc là nói, lạnh lùng.

Hiện tại một lần nữa bị Mai Hồ chất vấn, rốt cuộc Lâm Bình có phản ứng, lạnh nhạt nói: “Tôm tép nhãi nhép, ngu không ai bằng”

Trong lúc nói chuyện, đồng thời ngón tay Lâm Bình chỉ về một phía.

Mọi người nghi hoặc, hiếu kỳ nhìn theo hướng Lâm Bình chỉ, chỉ thấy trên đỉnh đầu của mọi người có một chiếc camera hình tròn, giống như một tổ chim gác trên thân cây, đối diện với nơi này.

Vẻ mặt của một số người trở nên đặc sắc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK