Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 589: Tôi là Lâm Thanh Sơn, chắc có lẽ anh từng nghe qua tên tôi ở đâu rồi đấy

Người đàn ông phương Đông?

Nghe vậy, râu quai nón nháy mắt vui vẻ lên, đưa ra chỉ thị: "Tất cả mọi người nghe lệnh của tôi, một khi đối phương tiến vào phạm vi khoanh vùng của hỏa lực thì lập tức cho nổ tên lửa đất đối không, ép gã hạ xuống hoặc xuống thẳng đất rồi thực hiện công kích toàn lực, sử dụng hết mọi hỏa lực nên vào gã cho tôi!"

Công kích toàn lực là một thủ đoạn vô cùng hữu hiệu cho việc đối phó với cao thủ võ đạo.

Tông Sư Hóa Cảnh và người siêu phàm vốn đều có tốc độ di chuyển cực nhanh, thông thường thì dù là đạn hay đại bác đều không thể nhắm vào họ một cách chuẩn xác nhất.

Phương pháp tốt nhất chính là lấy mục tiêu công kích làm trung tâm mà bao trùm mọi hỏa lực lên phạm vi mấy chục mét, thậm chí là mấy trăm mét. Như thế thì dù cao thủ võ đạo ấy có tốc độ nhanh thế nào đi chăng nữa cũng không khả năng tránh thoát tất cả hỏa lực. Cứ thế, mục đích gây sát thương có tính hữu hiệu đối cao thủ võ đạo đã đạt được!

Người đến báo cáo vừa rồi cũng cười nói: "Đại ca, chúng ta mà dùng thủ đoạn này thì chắc dù cường giả Thần Cảnh có tới cũng phải để mạng lại đây thôi, ha ha ha!" "Cái đồ miệng quạ đen, không biết nói chuyện thì im lặng giùm cái." Râu quai nón hùng hổ đáp. Uy lực và sức công phá to lớn của Thần Cảnh sao có thể là thứ mà họ tưởng tượng được chứ.

Dĩ nhiên, xưa nay râu quai nón chưa bao giờ thấy có người treo giải thưởng cho một nhiệm vụ yêu cầu đoàn lính đánh thuê đi đối phó một cường giả Thần Cảnh trong truyền thuyết. Thế nên anh ta cũng không để ý mấy. "Ầm!"

Nhưng vào lúc này, đột nhiên có một tiếng nổ định tại nhức óc vang lên.

Râu quai nón, đại ca của đoàn lính đánh thuê Tử Thần, chợt biến sắc. "Đệt mợ, thằng nào khai hỏa trước vậy?" Râu quai nón lập tức hét lớn.

Ngay sau đó, trong thiết bị truyền tin vang lên một giọng nói hết sức hoảng sợ: "Đại... Đại ca, không... không phải người của chúng ta khai hỏa trước đâu. Em, em mới vừa thấy một tia chớp trắng vút qua thì tên lửa đất đối không của chúng ta liền nổ, các anh em bên kia cũng... cũng đều... mất mạng rồi... "Cái gì?" Râu quai nón trợn to hai mắt.

Ngay lúc đó, râu quai nón cũng nghe thấy mấy tiếng "Ầm" và "Soạt soạt" vang lên bên tại không dứt. Đồng thời, một người đàn ông trẻ tuổi mặc đồ đen, tóc đen thong thả tiến về phía anh a.

Một bước, vượt qua mười mét!

Khí lực cuộn trào tung hoành quanh thân!

Những nơi người này đi qua đều khuấy vỡ hết thảy những vật hữu hình!

Mấy viên đạn đại bác do các thuộc hạ của anh ta còn chưa kịp tới trước mặt người đó mà đã lần lượt phát nổ giữa chừng. "Này... Này...

Thấy cảnh tượng này, râu quai nón choáng váng.

Những lần bọn họ đối phó với Tông Sư Hóa Cảnh có phải như vậy đâu!

Trên vai râu quai nón đang gánh một khẩu Bazooka để chuẩn bị bắn một phát cho nóng người, nhưng vì anh ta quá sợ hãi nên đã run tay đè xuống. "Vèo!"

Đại bác lập tức bắn ra ngoài, phát ra một một lượng khói đặc giữa bầu trời, đường đạn đi kéo ra một vệt trắng thật dài. Đúng như tên gọi của đoàn lính đánh thuê bọn họ, viên đạn ấy xông về phía đối phương đầy sát khí như một lưỡi hái tử thần gặt hái sinh mạng! Râu quai nón giật mình, tự hỏi sao mình lại bắn đạn ra, rồi sau đó, anh ta cắn răng thì thầm: "Nhất định phải thành công, dù làm gã này bị thương cũng chẳng sao!"

Tuy nhiên, trong lòng râu quai nón mới vừa dâng lên một tia hy vọng thì lại thấy người thanh niên tóc đen mặc đồ đen kia búng tay một cái. Một tia sáng trắng xẹt qua! "Ầm!"

Đạn đại bác của khẩu Bazooka mà anh ta đang cầm đột nhiên phát nổ, nhưng người thanh niên kia lại không hề bị thương chút nào, trong khi cậu ta đang đứng cách đó rất gần!

Thế rồi tiếp đó lại có mấy viên đại bác bắn về phía người kia, nhưng tất cả đều vô dụng. Chúng nó đã nổ tung mặt đất ra mấy cái hố sâu vài mét, nhưng đến cả vạt áo của đối phương mà dư âm vụ nổ cũng không thể làm vén lên được. *Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.org để ủng hộ team nha !!!

Ngay lúc này, râu quai nón đã nhận thấy được mình hoàn toàn không phải đối thủ của người này, nhưng muốn chạy trốn thì đã không còn kịp nữa, vì người thanh niên áo đen đã xuất hiện trước mặt anh ta.

Dù cho râu quai nón hàng năm hoạt động sôi nổi trong khu Trung Đông, không hề xem mạng người ra gì, nhưng khi thấy ánh mắt của người thanh niên đen ấy, đại ca của Lưỡi Hãi Tử Thần đã tung hoành khắp khu Trung Đông run lên bần bật, vô cùng sợ hãi một cảm giác mà trước đây chưa từng có. "Mày... Mày không phải Hóa Cảnh, mày, mày là...?"

Râu quai nón hoảng sợ run rẩy hỏi, giọng lạc cả đi. "Nếu như còn có kiếp sau thì nhất định phải nhớ kĩ một điều, trước khi nhận nhiệm vụ phải lau mắt cho thật sáng, đừng người nào cũng dám đi trêu chọc!" "À, tôi là Lâm Thanh Sơn, chắc có lẽ anh từng ngh qua tên tôi ở đâu rồi đấy!" Thanh niên áo đen nhẹ nhàng cười, trả lời câu hỏi của anh ta.

Lâm Thanh Sơn?

Con người của râu quai nón lập tức co rút lại. Nhưng chưa kịp suy nghĩ thì râu quai nón lại phát hiện tầm mắt trở nên thay đổi. Rõ ràng anh ta đang nhìn Lâm Thanh Sơn mà, sao trước mắt lại thành bầu trời rồi?

Ngay sau đó, râu quai nón đã hiểu ra tại sao lại như vậy!

Thì ra đầu của anh ta đã rời khỏi thân thể, bay lên cao!

Râu quai nón muốn chửi thề một câu "Đệt!" cuối cùng, nhưng khi hơi hả miệng ra, anh ta lại phát hiện cổ họng mình không thể nào phát ra âm thanh được nữa.

Trước khi ý thức hoàn toàn biến mất, suy nghĩ trong đầu anh ta không phải cái gì khác mà là muốn mắng một câu, mằng cái tên miệng quạ đen đã nói "Dù là thần cảnh tới, phỏng chừng cũng phải bàn giao ở chỗ này" kia!

Đúng vậy, cường giả Thần Cảnh đã tới rồi! Để mạng ở đây cũng có nốt!

Chẳng qua, người để lại mạng ở đây không phải Thần Cảnh mà là bọn họ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK