Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

What?

Ngay lập tức Trương Kiên bị choáng váng.

Không nói tới Trương Kiên, cô nhân viên ở quầy lễ tần cũng sững sờ.

Nhìn tổng giám đốc Lập của công ty mình, rồi lại nhìn Lâm Bình.

Đúng là không nhận sai mà.

Trong công ty không có sếp nào như Lâm Bình

Nhưng,

Nhìn bộ dạng tôn trọng của tổng giám đốc Lập.

Ông ta là người làm lâu năm của tập đoàn Bắc Thanh, có thể nói khi Lâm Bình còn phụ trách tập đoàn Bắc Thanh vào năm năm trước, Trần Khắc Lập đã gia nhập công ty.

Chỉ là khi đó ông ta vẫn chỉ là một nhân viên nhỏ và không được chú ý lắm. Sau đó, khi tập đoàn Bắc Thanh đã đổi mới và trở thành tập đoàn Đường Thị.

Trần Khắc Lập vẫn không rời đi.

Dựa vào năng lực của bản thân, ông ta cũng từng bước vươn lên.

Năm năm sau, khi Lâm Bình quay trở lại, tập đoàn Đường Thị lại trở thành tập đoàn Bắc Thanh.

Tuy nhiên, đối với hàng loạt quản lý cấp cao của tập đoàn Đường Thị, hầu hết đều không có hành động phản đối nào, ngoại trừ một vài người đã bị tống cổ đi.

Vốn phụ trách vị trí nào, thì vẫn ở nguyên vị trí đó.

Và Trần Khắc Lập là một trong số đó.

Có thể được coi là một người đã cùng công ty trải qua sóng gió!

Chính vì điều này mà ông ta hiểu rõ về Lâm Bình hơn những người khác.

Lâm Bình nhìn ông ta, thản nhiên nói: "Ông biết tôi à?" “Sếp Bình, tên tôi là Trần Khắc Lập. Tôi đã ở Tập đoàn Bắc Thanh được năm năm rồi, nhưng khi đó tôi vẫn còn là một nhân viên nhỏ không có tiếng tăm gì. Bây giờ tôi đang giữ chức tổng giám đốc bộ phận tiếp thị của Tập đoàn Bắc Thanh"Trần Khắc Lập vội nói. "Hiện tại tôi đã không làm việc ở tập đoàn Bắc Thanh nữa rồi, cũng không có cổ phần, nên không cần gọi tôi là sếp Bình đầu

Lâm Bình gật đầu.

Sau khi lấy lại tập đoàn Bắc Thanh từ Đường Thanh Tâm, Lâm Bình đã đưa bảy mươi phần trăm cổ phần cho Lâm Nhã.

Ba mươi phần trăm còn lại được trao cho Dương Thiên Long, và chỉ một phần nhỏ được sử dụng để khuyến khích trao cổ phần cho nhân viên. "Vâng, thưa ngài Bình."

Trần Khắc Lập thay đổi xưng hô ngay lập tức.

Tuy nhiên, trong lòng ông ta rất rõ ràng rằng mặc dù Lâm Bình không giữ bất kỳ vị trí nào trong tập đoàn Bắc Thanh, thậm chí anh cũng không có bất kỳ quyền lợi nào đi chăng nữa.

Thì Lâm Bình vẫn là chỗ dựa của tập đoàn Bắc

Thanh.

Bảo vệ sự tồn tại của tập đoàn Bắc Thanh.

Không ai có thể coi thường người lãnh đạo cũ của tập đoàn Bắc Thanh, và bây giờ là anh trai của chủ tịch tập đoàn Bắc Thanh cả.“Tổng giám đốc Lập

Lúc này, Trương Kiên đứng ở một bên rốt cuộc bước tới, nhẹ giọng kêu lên.

Đồng thời, anh ta cần thận nhìn Lâm Bình, muốn xem lại, người này chính xác là ai mà khiến tổng giám đốc bộ phận tiếp thị của tập đoàn Bắc Thanh phải nhún nhường như vậy. không thèm nhìn chính mình đã đến chào hỏi, Chẳng lẽ là con trai của một người có quyền lực trong tập đoàn?

Địa vị của anh ta cao hơn cả mình sao? "Cậu Kiên..."

Trần Khắc Lập đáp lại, như thể lúc này ông ta mới để ý đến sự tồn tại của Trương Kiên. “Đây là?" Trương Kiên lại nhìn Lâm Bình ngập ngừng hỏi.

Nhưng

Trần Khắc Lập còn chưa kịp nói gì, Lâm Bình đã nói: “Hai người cứ nói chuyện đi, tôi đi gặp Nhã." “Ngài Bình, để tôi dẫn đường cho ngài."

Nhìn thấy Lâm Bình chuẩn bị rời đi, Trần Khắc Lập sao có thể để ý đến Trương Kiên nữa, vội vàng xoayngười, hướng về phía thang máy, chủ động mở thang máy cho Lâm Bình.

Lâm Bình cũng không dừng lại.

Trương Kiên trực tiếp bị Trần Khắc Lập coi nhẹ gương mặt có chút khó coi.

Ban đầu anh ta muốn vào tập đoàn Bắc Thanh để bàn chuyện công việc với Trần Khắc Lập, sau đó cố gắng liên lạc với Lâm Nhã, nghĩ cách để lại ấn tượng tốt với Lâm Nhã.

Nhưng mà, không ngờ bây giờ Trần Khắc Lập lại trực tiếp bỏ qua anh ta?

Như vậy là muốn làm anh ta bẽ mặt?

Tuy nhiên, may mắn thay, Trần Khắc Lập không có trực tiếp bỏ rơi anh ta, mà sau khi đi ấn thang máy cho Lâm Bình đi lên, sau khi tiễn Lâm Bình, ông ta lại quay lại. “Tổng giám đốc Lập, người vừa rồi là...?”

Trương Kiên hỏi, sắc mặt anh ta cũng có chút khó coi. “Anh nghĩ xem ngài Bình vừa rồi, để tôi phải gọi một tiếng sếp Bình, lại gọi chủ tịch Lâm Nhã là Nhã, sẽ là ai?"

Trần Khắc Lập không trực tiếp trả lời câu hỏi.Trương Kiên sửng sở. Truyện88.vip t*rang web cập nhật nhanh nhất

Sau đó, mắt anh ta đột nhiên mở to "Người sáng lập tập đoàn Bắc Thanh, Lâm Bình

Trương Kiên đột nhiên run lên.

Trên trán toát ra mồ hôi lạnh.

Có thể nhiều người không biết Lâm Bình là ai?

Tuy nhiên, ở thành phố Hải Châu này, có thể không có nhiều người nhận ra Lâm Bình, nhưng chắc chắn có rất nhiều người đã từng nghe đến cái tên Lâm Bình.

Dù sao,

Mới vài tháng trước,

Đường Thanh Tâm, chủ tịch tập đoàn Đường Thị đã công khai bàn giao lại tập đoàn Bắc Thanh, sự việc cũng dẫn đến dư luận không nhỏ.

Tuy nhiên, đây chỉ là thông tin mà mọi người được biết.

Còn giới thượng lưu của thành phố Hải Châu đều biết những gì Lâm Bình đã làm ở Hải Châu.

Mặc dù vẫn còn nhiều đồn đoán về thân thể thực sự của Lâm Bình nhưng chưa ai đưa ra câu trả lời xác đáng.Nhưng có một điều chắc chắn rằng.

Tất cả các cậu chủ ở Hải Châu, bao gồm cả bốn gia tộc giàu có hàng đầu, bao gồm cả nhà Trần và nhà họ Tạ, đều không thể coi thường Lâm Bình

Thì nói gì đến Trương Kiên.

Cho dù là cha anh ta, có lẽ ông ấy thậm chí cũng không có tư cách nhìn thấy Lâm Bình

Nhưng vừa rồi anh ta lại chế nhạo Lâm Bình?

Nghĩ về điều này.

Trương Kiên không khỏi rùng mình. "Tổng giám đốc Lập, tôi... Tôi vừa nói điều khó nghe với ngài Bình... Ông nói... Ông nói xem, ngài Bình... Ngài Bình sẽ...

Trương Kiên nhìn Trần Khắc Lập run rẩy hỏi.

Vì sợ rằng Lâm Bình sẽ ghét bỏ anh ta.

Liệu có đối phó với anh ta giống như với Tạ Minh Thành, trực tiếp phế bỏ!

Hay là giống như khi đối phó với Lý Nguyên Tùng, trực tiếp bắn chết?

Sau đó, cha anh ta cũng sẽ bị liên lụy ... “Cậu chủ Kiên, nói thì khó nghe, nhưng người như cậu không đáng để ngài Bình quan tâm, nếu không,vừa rồi ngài Bình cũng sẽ không bỏ qua cho cậu?" Là người đứng ngoài, Trần Khắc Lập càng hiểu rõ hon.

Nghe được điều này.

Trương Kiên đột nhiên thở phào nhẹ nhõm, trên mặt lộ ra nụ cười sống sót: "Vậy thì tốt, vậy thì tốt."

Đây là lần đầu tiên trong hơn hai mươi năm sống trên đời của anh ta, do bản thân không đủ tư cách, bị người ta coi thường, mà anh ta vẫn thấy vui vẻ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK