Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 129: Số máy quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được

Thế là Đinh Hằng đứng dậy, đi đến bên cạnh Ngô Chí Hiếu, sau đó nhìn nhân viên phục vụ, bất mãn nói: “Chút chuyện cỏn con thế mà cũng gọi giám đốc, chẳng lẽ cô tưởng chúng tôi không trả nổi hay sao?” “Thưa cô, tôi không có ý đó. Nhân viên phục vụ mau chóng giải thích.

Đinh Hằng hừ lạnh một tiếng, sau đó không thèm nhìn nhân viên phục vụ mà quay sang nhìn Ngô Chí Hiếu: “Chí Hiếu, e rằng lần này anh phải tiêu pha mất rồi... “Nhưng không sao, cứ coi như là ăn mừng đi. Chờ tiền từ dự án danh lam thắng cảnh dưới chân núi Hoàng Long được trả thì chút tiền ấy cũng chẳng là gì đâu.” Đinh Hằng khẽ thì thầm bên tai Ngô Chí Hiếu

Sắc mặt Ngô Chí Hiếu vô cùng khó coi.

Thật lâu sau, Ngô Chí Hiếu mới nhỏ giọng thì thầm với Đinh Hằng: “Anh đã đổ hết tiền vào dự án đó rồi, đây là phúc lợi mà công ty cho tầng lớp lãnh đạo bọn anh, đánh mất cơ hội này thì đáng tiếc lắm, cho nên bây giờ anh không có nhiều tiền đến thế.

Nghe vậy, sắc mặt Đinh Hằng chợt cứng đờ. Không đủ tiền ư?

Thế... Thế hôm nay... Cô ta phải làm sao bây giờ?

Sắc mặt Ngô Chí Hiếu tái mét. Anh ta vốn tưởng rằng chiêu đãi đám họ hàng của Đinh Hằng ở khách sạn Vương Miện này thì cùng lắm chỉ tốn mấy chục triệu mà thôi. Số tiền đó nằm trong dự toán của anh ta. Nào ngờ anh ta lại gọi trúng rượu vang đỏ Ranee Conti giá 700 triệu một chai chứ! “Khách sạn Vương Miện là sản nghiệp của tập đoàn Tạ Thị.” Đinh Hằng lẩm bẩm.

Nhà họ Tạ đứng sau lưng tập đoàn Tạ Thị chính là một trong bốn gia tộc quyền thế nhất vùng Hải Châu này, ai dám đắc tội họ? Hôm nay, nếu họ dám quỵt tiền thì sẽ khó mà tưởng tượng hậu quả. “Chí Hiếu, hay là anh mượn bạn bè một ít đi?” Đinh Hằng nhanh chóng hỏi: “Lần này không phải cũng có mấy người lãnh đạo của tập đoàn Việt Huy cùng anh đến Hải Châu, phụ trách dự án danh lam thắng cảnh dưới chân núi Hoàng Long đó sao? Anh có thể vay tiền họ trước được không?"

Ngô Chí Hiếu lắc đầu, khẽ nói: “Họ cũng như anh, đổ hết tiền vào dự án rồi.”

Một lát sau, Ngô Chí Hiếu mới nói: “Anh nhớ rồi, anh còn một tấm thẻ tín dụng để trong xe, hạn mức thẻ có mấy trăm triệu, cộng thêm tiền mặt anh mang nữa thì chắc là cũng đủ.

Nghe vậy, Đinh Hằng mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Hôm nay, cô ta dẫn Ngô Chí Hiếu về nhà ra mắt tất cả họ hàng để khoe khoang, nhất là ở trước mặt Lâm Nhã và Lâm Bình.

Nếu... Ngô Chí Hiếu không thể trả tiền thì chẳng khác nào bị vả mặt. “Để em đi lấy cùng anh.” Đinh Hằng mau chóng nói. “Không cần đầu.” Ngô Chí Hiếu cũng đáp ngay: “Mọi người cứ ngồi đây chờ là được, chứ nếu chúng ta đều đi hết thì ai chiêu đãi họ hàng của em, đúng không?” “Cũng đúng.” Đinh Hằng gật đầu. “Cưng cứ yên tâm, anh sẽ không làm em mất mặt đâu.” Ngô Chí Hiếu lại nói tiếp: “Anh đi rồi sẽ về ngay, trong vòng 5 phút thôi.

Đinh Hằng lại gật đầu.

Sau khi Ngô Chí Hiếu rời đi, Đinh Hằng mới kiêu căng nói: “Mọi người cứ tiếp tục đi, đừng lo lắng. Mặc dù 3 tỷ 500 triệu rất đắt, nhưng đối với Chí Hiếu thì không phải là vấn đề lớn gì đâu. Chúng ta cứ ăn uống thỏa sức đi.” “Anh ấy để quên thẻ trong xe, bây giờ đang đi lấy, mấy phút sau sẽ quay lại.” Đinh Hằng giải thích.

Sau đó, cô ta nhìn Lâm Bình bằng ánh mắt oán hận.

Trong suy nghĩ của cô ta, nếu không phải tại Lâm Bình thì sao Ngô Chí Hiếu lại đi gọi thêm hai chai rượu. Thậm chí Đinh Hằng còn đổ hết trách nhiệm vụ Ngô Chí Hiếu gọi ba chai rượu ban đầu để khoe khoang lên đầu Lâm Bình.

Nghe vậy, cô út khẽ thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng vẫn còn tiếc nuối. Đó chính là 3 tỷ 500 triệu! Nếu như dùng số tiền đó mua sắm cho bà ta.

Hầy...Cô út khẽ thở dài.

Nhưng rồi cô út lại nở nụ cười tươi rói, kiêu căng nhìn đảm họ hàng. Mặc dù không nói rõ, nhưng vẻ mặt bà ta lại đang biểu đạt: Thấy chưa? Đó chính là bạn trai của con gái tôi, con rể tương lai của tôi, 3 tỷ 500 triệu nói có là có ngay, nhà mấy người thua xa nhà tôi nhé!

Thấy vậy, lúc này có người lên tiếng: “Đinh Hằng đúng là đã tìm một cậu bạn trai tốt. Chị à, chị cũng được một đứa con rể quý hóa quá, tương lai đừng quên bọn em, đừng từ mặt họ hàng bọn em đấy nhé.” “Cậu nghĩ tôi là ai? Cho dù tương lai tôi giàu có đến mấy thì chúng ta vẫn là họ hàng mà, sao lại quên các cậu được chứ, cứ nói bừa.” Cô út lập tức đáp lời, vẻ mặt đắc ý hết sức, rõ ràng là lòng hư vinh đã được thỏa mãn.

Đồng thời, Đinh Hằng lại nhìn Lâm Bình. Lúc này, màu đỏ gay trên mặt Lâm Bình đã biến mất, đôi mắt say lờ đờ cũng khôi phục tỉnh táo, không còn chút dáng vẻ say xỉn. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tạ*i tamlinh247.org

Thấy ánh mắt của Đinh Hằng, Lâm Bình mỉm cười đáp lễ, khiến Đinh Hằng tức giận đến mức suýt nữa nổi đóa. “Cậu... “Cậu dám giả vờ say à?!”

Đinh Hằng trợn mắt nhìn Lâm Bình. “Tôi chưa bao giờ say, sao cô lại bảo tôi giả vờ say? Lâm Bình thản nhiên đáp.

Thấy Lâm Bình như thế, Đinh Hằng càng cảm thấy tức tối. Cô ta vốn định làm cho Ngô Chí Hiếu quá chén Lâm Bình, sau đó khiến Lâm Bình say rượu nói thật, chính mồm thừa nhận chiếc MercedesBenz G55 kia là do anh thuê để làm màu với mọi người. Ai ngờ Lâm Bình lại chẳng hề hấn gì, ngược lại Ngô Chí Hiếu sơ sẩy gọi 5 chai Ranee Conti trị giá 700 triệu một chai, quả thực là lỗ to! “Là la hay ngựa, chờ lâu sẽ biết. Mong rằng tới lúc đó, có người bị vạch trần thì vẫn còn cười được” Đinh Hằng lạnh lùng nói.

Lâm Bình lại mỉm cười, sau đó dời mắt. Anh xem đồng hồ, ngón tay nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, nở một nụ cười đầy ẩn ý.

Kế tiếp, quả nhiên đảm họ hàng lại bắt đầu ăn to uống lớn. Mặc dù không có Ranee Conti 700 triệu một chai, song đủ loại sơn hào hải vị vẫn khiến đảm họ hàng ăn sung sướng vô cùng.

Thời gian dần dần trôi qua... Ngô Chí Hiếu đi lấy thẻ tín dụng mãi mà không quay về.

Ban đầu, Đinh Hằng còn có thể bình tĩnh thản nhiên, vừa nói vừa cười với mọi người, đồng thời cố gắng dùng bữa bằng tư thế tao nhã nhất.

Nhưng theo thời gian trôi qua, Đinh Hằng đã bắt đầu đứng ngồi không yên, thỉnh thoảng lại xem đồng hồ.

Thời gian đã vượt xa năm phút mà Ngô Chí Hiếu nói. Cuối cùng, Đinh Hằng không thể nhịn được nữa, lấy điện thoại mở Zalo nhắn tin cho Ngô Chí Hiếu.

Một giây... Hai giây...

Nửa phút... Một phút

Không hề thấy tin nhắn trả lời.

Đinh Hằng lại gửi một tin nhắn hỏi thử. Thế mà ngay sau đó, cảnh tượng khiến Đinh Hằng kinh hãi xuất hiện, đó là một dấu chấm than đỏ tươi vô cùng bắt mắt xuất hiện bên cạnh khung tin nhắn mà cô ta vừa gửi, bên dưới là dòng chữ nhắc nhở cô ta phải kết bạn rồi mới được phép chat với đối phương. Đinh Hằng mở to mắt, trong lòng hoảng hốt thầm nghĩ, chuyện gì đã xảy ra vậy?

Đinh Hằng mau chóng gọi điện thoại cho Ngô Chí Hiếu. Nhưng mà “Xin lỗi quý khách, số máy quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK