Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 326: Không thể tưởng tượng nổi

Cuối cùng, Trần Nhã Thi cũng thất vọng. Cô không bỏ sót bất cứ bất cứ điều gì trên mặt Lâm

Bình. “Hay là chúng ta chuyển sang nơi khác chơi?”

Bỗng nhiên Ngô Thiên Bằng đề nghị.

Hắn đã tỉnh ngộ, dáng người Trần Nhã Thi quá đẹp. Nơi này lại nhiều người quyền quý phong lưu. Lỡ như có ai nhìn thấy, sau đó lại nghĩ bậy thì không cừng lại đến quấy rối bọn họ.

Việc này thì cũng chỉ là việc nhỏ khá phiền phức thôi. Cái chính là sợ Trần Nhã Thi và Bạch Thanh Thanh bị tổn thương gì đó không tốt. “Lâm Bình, cậu cảm thấy thế nào?”

Nghe thấy Ngô Thiên Bằng đề nghị, Trần Nhã Thi không lập tức trả lời, chủ động hỏi Lâm Bình. “Tiền đã thanh toán rồi, cứ ở lại chơi đi. Đừng lãng phí. Không ai dám đến quấy rầy chúng ta đầu

Lâm Bình cười nhạt nói. “Kia... được thôi"

Ngô Thiên Bằng gật đầu. “Lâm Bình, lúc này không kịp chú ý đến. Giờ mới phát hiện thân hình của cậu cũng tốt quá đấy

Bỗng nhiên, Bạch Thanh Thanh kinh ngạc nhìn Lâm

Bình nói.

Lúc này Lâm Bình chỉ mặc mỗi quần bơi.

Toàn thân tỉ lệ vàng, mỗi tấc nhìn không quá cường tráng cơ bắp nhưng lại cho người ta cảm giác cực kỳ nam tỉnh. “Đúng vậy, cậu luyện thế nào vậy?

Nghe Bạch Thanh Thanh hỏi vậy, Ngô Thiên Bằng bỗng nhiên phản ứng lại.

Thậm chí còn đưa tay sờ bụng Lâm Bình. “Tớ..có thể sờ một chút không?” Nhìn thấy Ngô Thiên Bằng sờ cơ bắp của Lâm Bình,

Bạch Thanh Thanh cũng muốn sờ theo nhưng mà ngại.

Không chỉ có Bạch Thanh Thanh, Lâm Bình còn phát hiện ngay cả Trần Nhã Thi cũng hăng hái nhìn chằm chằm vào dáng người hắn.

Có chút kích động muốn sờ một chút

Trời ơi.

Lâm Bình dở khóc dở cười.

Sau đó Lâm Bình nghĩ nghĩ rồi nói: “Để công bằng thì mọi người sờ đi rồi tớ sờ lại

Bạch Thanh Thanh:

Trần Nhã Thi:

Hai bạn nữ á khẩu không trả lời được.

Về phần Ngô Thiên Bằng nghe thể liên hưng phần: “Tớ giơ hai tay tán thành “Hừ Lâm Bình chí ít còn có cái mà sờ, còn cậu thì toàn bụng mỡ, ai đâu mà muốn sờ”

Bạch Thanh Thanh liếc mắt nhìn Ngô Thiên Bằng. “Xì, Lâm Bình kia bụng tám múi cơ bụng, tớ đây tám múi dồn một. Đều là cơ bụng thôi, khác nhau chỗ nào đâu” “Da mặt cậu thật dày...

Dần dần, mấy người họ cũng quên đi những chuyện trước đó. Cảm giác căng thẳng mà Hoàng Tuấn Tú mang đến cũng không còn.

Một bên nói chuyện, một bên trêu ghẹo. Một bên hưởng thụ cảm giác thoải mái mà suối nước nóng mang đến.

Hiện tại, Lâm Bình cùng Trần Nhã Thi ngâm nước suối, nói chuyện phiếm.

Hoàng Tuấn Tú cũng mang theo người rời đi. Hắn bao hẳn một phòng bao bên trong.

Nhưng Hoàng Tuấn Tú càng nghĩ càng bất an.

Mặc dù trước đó Lâm Bình không cùng hắn so đo, nhưng Hoàng Tuấn Tú nhớ đối phương cười mà như không cười. Làm sao mà an tâm được. “Đem điện thoại di động đến đây”

Lúc này, Hoàng Tuấn Tú cho cô gái đấm bóp bên cạnh ít tiền.

Nhận lấy điện thoại, Hoàng Tuấn Tú lui vào trong phòng bao. Hắn nghĩ nên gọi cho bố là Hoàng Khang Tiến. Sau đó, đem toàn bộ mọi việc kể lại cho Hoàng Khang Tiến.

Chỉ là, Hoàng Tuấn Tú vừa mới kể xong, Hoàng Khang Tiến trong điện thoại đã chửi rủa không ngừng. “Ngu xuẩn, con cho rằng con thông minh lắm sao, Cậu

Lâm chẳng lẽ không nhìn thấy được sao?” “Nhưng... sao hắn lại không so đo với con?”

Hoàng Tuấn Tú có chút không xác định hỏi. “Hắn tâm tư khó dò, cỡ như con làm sao đoán được?” “Với thân phận của hắn, và với chiến thắng với Triệu Huyền Thanh thì chỉ cần hắn nói một câu, toàn bộ giới kinh doanh, giang hồ, sư tăng.... Đều sẽ nhắm vào chúng ta để làm hắn hài lòng

Hoàng Khang Tiến cắn răng nói. “Bố, vậy ta sẽ phải làm gì?” “Con lập tức đi qua chỗ Cậu Lâm xin lỗi?” Hoàng Tuấn Tú có chút hốt hoảng.

Vừa rồi hắn còn không xác định được Lâm Bình có nhận ra hắn hay không nên mới gọi cho bố hỏi ý bố. Kết quả không ngờ tới sự việc nghiêm trọng đến vậy. “Chờ bố tới, bố sẽ tự mình dẫn con đi xin lỗi Cậu Lâm

Hoàng Khang Tiến lập tức nói.

Đồng thời cũng cảm thấy may mắn. Còn tốt.....

Còn tốt là đứa con trai này của mình tuy có chút hảo sắc.

Nhưng cũng không phải là loại không có thuốc chữa không biết nặng nhẹ.

Nếu không như thể thật không biết phải làm sao.

Có khi cả Thiên Thanh đều chết.

Buổi tắm suối nước nóng kết thúc. “Buổi trưa hôm nay đều do Thiên Bằng chủ trì, vậy thì đêm nay cứ để tớ làm chủ đi. Các cậu muốn ăn gì cứ nói”

Lâm Bình nói.

Đêm nay không có chuyện gì quan trọng, vậy thì tụ họp

Hôm nay từ biệt, không biết khi nào có thể gặp lại. Như thôi. vậy liền tụ tập cho vui vẻ.

Thậm chí có cơ hội gặp lại hay không, Lâm Bình cũng không biết. “Người anh em, đây là do cậu nói đấy nhá, đừng trách tụi tớ nhẫn tâm nha

Ngô Thiên Bằng lập tức nói. “Yên tâm, chỉ cần ăn là được

Lâm Bình cười ha ha nói. “Có câu nói này của cậu là được” “Đi thôi, chúng ta về thay quần áo rồi suy nghĩ thật kỹ xem tối nay thịt Lâm Bình kiểu gì Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.org để ủng hộ te*am nha !!!

Mấy người vừa đi đến phòng thay đồ vừa cười nói.

Sau khi trở về phòng thay đồ, Lâm Bình là người đầu tiên thay đồ xong. Nhưng lần này Lâm Bình không cần chờ Ngô Thiên Bằng mà chỉ báo Ngô Thiên Bảng rằng mình sẽ ra ngoài trước.

Ngô Thiên Bằng ra sau.

Lâm Bình đi thẳng đến khu vực nghỉ dưỡng.

Quả nhiên.

Bên kia đã có người đợi. “Cậu Lâm, tôi là Hoàng Khang Tiến chủ tịch công ty giải trí Thiên Thanh của đảo Phú Quốc”

Đến và chờ Lâm Bình đã lâu, Hoàng Khang Tiến thấy Lâm Bình tới liền chào hỏi. “Có chuyện gì sao?”

Lâm Bình nhẹ gật đầu, hỏi.

Với Hoàng Khang Tiền thì hắn có chút ấn tượng.

Trước đó cũng đã có quan hệ với Trác gia là công ty thương mại Nhất Việt. Có điều quan hệ cũng không quá thân thiết nên Lâm Bình cũng chỉ có chút ấn tượng.

Biết là có một người như vậy. “Lúc nãy con trai tôi có mắt mà không thấy núi Thái Sơn, đã đắc tội với cậu Lâm. Nay tôi thay con trai xin lỗi cậu. Mong cậu bỏ qua cho

Hoàng Khang Tiến sợ hãi nói

May mắn cho hắn là hắn cũng chỉ là người đứng sau điều hành công ty giải trí Thiên Thanh thôi, cũng ít người biết đến.

Không hề giống với con trai Hoàng Tuấn Tú của hắn, đi đầu cũng bị công chúng biết rõ.

Nếu không, với tình hình đứng khép nép trước mặt Lâm Bình thế này thì chắc chắn đã lên mặt báo.

Lâm Bình lạnh nhạt cười một tiếng.

Cùng lúc đó,

Là một vị giám đốc công ty trị giá mấy chục tỷ, nhưng lúc này lại bị hù cho run rẩy.

Hắn cũng đã nhìn thấy Lâm Bình trên đỉnh Long Sơn, đánh bại Triệu Huyền Thanh. Nên tâm lý có bóng ma. Những hình ảnh kia đến giờ vẫn còn y nguyên trong lòng hắn chưa phai mờ Có thể nói, nếu Lâm Bình nguyện ý, hắn liền có thể đem công ty giải trí Thiên Thanh bán đi.

Cùng với đó càng làm cho Hoàng Khang Tiến kiêng kị chính Lâm Bình im im cũng có thể giết chết hắn.

Không có bất cứ lý do nào khiến hắn ngừng sợ hãi.

Hoàng Tuấn Tú nhìn thấy bộ dạng của Lâm Bình như vậy cũng cảm như hến. Lần nữa nói lời xin lỗi: “Cậu Lâm, lúc nãy là do tôi không đúng, mong cậu đừng chấp kẻ tiểu nhân như tôi.. Trong lúc Hoàng Khang Tiến cùng Hoàng Tuấn Tú cùng cúi đầu xin lỗi Lâm Bình.

Phía sau lưng họ có một bóng người xinh đẹp đứng núp sau cây cột, tròn mắt nhìn về hướng này.

Chính là Trần Nhã Thi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK