Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 176: Tỏ ý xin lỗi

Ngay lúc này, Trần Khánh Toàn tỏ ra vô cùng kinh sợ.

Trước đó trong đầu anh ta đã xuất hiện một ý nghĩ rằng sẽ đi chọc ghẹo những người phụ nữ tuyệt mĩ của tôn su.

Đầu của Trần Khánh Toàn bỗng trở nên ngứa ngáy khó chịu.

Đừng nói gì là Lâm Bình, dù có đổi lại là anh ta đi chăng nữa thì anh ta cũng sẽ không thể bỏ qua cho chính mình.

Cho dù là không thể hoán đổi vị trí cho nhau được, nhưng nếu chỉ là xuất hiện ý nghĩ đó trong đầu thôi thì cũng đủ để anh ta tự vả cho chính mình một bạt tai rồi. "Tôi, tôi sai rồi." "Tiền bối, tôi không nên nói những lời nói không khiêm tốn với Tô Uyên và có cả những suy nghĩ bất chính nữa." "Cầu xin tiền bối có thể tha mạng cho tôi được không?" Ngay lúc đó, Trần Khánh Toàn tỏ ra vô cùng sợ sệt.

Trước mặt của tôn sư mà còn dám kiêu ngạo như vậy, dường như là muốn chết đây mà.

Một chân của Lâm Bình vẫn đạp lên trên người của

Trần Khánh Toàn. Vào lúc đó, sao mà Trần Khánh Toàn có thể dám thể hiện ra sự không hài lòng của mình và có hành động phản kháng cơ chứ. Anh ta nằm dài trên đất trông giống hệt như một con chó ngoan ngoãn và tinh ranh.

Nhìn thấy dáng vẻ của anh ta như vậy, Lâm Bình cất giọng trầm trầm nói: "Có vẻ như cậu đã hết thú vị rồi, vậy được thôi, tha cho cậu một mạng đó." "Cảm ơn." Trần Khánh Toàn ngay lập tức lên tiếng cảm ơn rối rít.

Chỉ có điều là hai chữ cảm ơn mà anh ta nói ban nãy đã bị chèn ép méo mó đến mức âm thanh phát ra nghe vô cùng thảm hại. "Aaa."

Cùng với tiếng kêu của Trần Khánh Toàn, mọi người lại nghe thấy một âm thanh đùng đùng bốp bốp vang lên giống hệt như tiếng nổ của đậu rang vậy.

Càng về sau thì tiếng thét của Trần Khánh Toàn càng trở nên thảm thiết hơn bao giờ hết. Trần Vũ Dương và Tổng Thiên Trang bị doạ đến mức mặt mày tái mét. Thế nhưng lúc đó Trần Dương Châu đang nằm bẹp bên cạnh lại cảm thấy vô cùng vui sướng.

Thì ra so với bọn họ thì kết cục của anh ta vẫn được xem là đỡ hơn rất nhiều rồi.

Sau một hồi lâu tiếng nổ lốp bốp ấy đã ngưng hẳn.

Tiếng kêu la thảm thiết của Trần Khánh Toàn cũng biến mất không còn nữa. Lâm Bình nói được là làm được, anh đã tha mạng cho anh ta.

Trần Khánh Toàn không chết, nhưng mà toàn bộ xương khớp trên người anh ta, từng li từng tí đã bị rạn nứt cả. Toàn thân của anh ta không còn một chút sức lực nào nữa.

Từ nay về sau anh ta sẽ trở thành một người tàn phế.

Là một người trong cuộc như Trần Khánh Toàn thì hơn bất cứ ai, anh ta biết rất rõ điều đó. Anh ta đã tàn phế rồi. Kể từ nay về sau, anh ta tiêu đời rồi.

Khuôn mặt của Trần Khánh Toàn bao phủ bởi một màu xám xịt. Điều này thật sự còn khó chấp nhận hơn cả chuyện giết chết anh ta.

Lâm Bình không thèm nhìn anh ta thêm một lần nào nữa mà anh lại quay người, rồi đưa mắt sang nhìn về phía của Tổng Thiên Trang.

Người phụ nữ này mới là mục đích chính khiến anh tới đây ngày hôm nay.

Nhìn thấy ánh mắt của Lâm Bình hướng về phía mình, toàn thân của Tổng Thiên Trang bỗng nhiên trở nên run rẩy.

Cái tên côn đồ này, anh... anh đang định làm gì chứ? Đột nhiên Tổng Thiên Trang mới chợt nhớ lại, trước kia tên côn đồ này đã từng nói rằng anh là người đàn ông của Tô Uyên.

Và vốn dĩ cái người tên Trần Khánh Toàn mà được Trần Vũ Dương đối xử vô cùng cung kính ấy bị anh đánh đến mức thê thảm như thế này là bởi vì anh ta đã có ý đồ xấu xa với Tô Uyên.

Vậy thì, chuyện cô ta đã dùng những từ ngữ sỉ nhục Tô Uyên trên sóng truyền hình thì sao đây?

Chỉ nghĩ đến đây thôi là đầu óc Tổng Thiên Trang bỗng trở nên tê dại. "Đêm nay, lúc mà cô trả lời phỏng vấn hình như đã trả lời rất vui vẻ nhỉ?" Ánh mắt của Lâm Bình nhìn cô ta vô cùng sắc bén. "Tôi... tôi không có như vậy... Tổng Thiên Trang vừa nói vừa run cầm cập.

Ai có thể ngờ được rằng một ngọc nữ đơn thuần tinh khiết trong mắt tất cả mọi người xung quanh, và cũng là nữ thần trong lòng không ít công chúng, nhưng hôm nay đối diện với ánh mắt của một người suýt chút nữa lại bị doạ cho đến són ra quần. "Mau đi, mau nói lại mấy lời đó một lần nữa cho tôi xem nào." Lâm Bình nói với giọng vô cùng lạnh lùng. "Tôi... tôi không dám." Tống Thiên Trang càng trở nên sợ hãi hơn nữa. "Không phải lúc cô trả lời phỏng vấn trên truyền hình cô tỏ ra rất vui vẻ sao? Sao vậy, việc mình làm giờ lại không dám làm lại rồi à?" Lâm Bình nhếch miệng rồi nở một nụ cười lạnh lùng. "Xem ra chắc là do ở đây thiếu mất máy quay phim có đúng không?"

Tiếp theo đó Lâm Bình lại nhanh chóng nói chêm thêm vào.

Sau đó anh giơ tay ra gọi Trần Vũ Dương đang ở ngay bên cạnh đó và nói: "Cậu, qua đây"

Trần Vũ Dương cảm thấy đầu mình hơi tê liệt, anh ta đáp lại: "Anh, anh muốn làm gì?" "Phiên cậu đóng giả làm một cái máy quay" Lâm Bình lạnh lùng nói. Nghe thấy anh nói vậy thì Trần Vũ Dương mới thở phào nhẹ nhõm.

Không bị giống Trần Khánh Toàn và Trần Dương Châu là tốt rồi.

Ngay lập tức, Trần Vũ Dương người thừa kế sáng giá hàng đầu của tập đoàn Trần Phương, đồng thời cũng là người phụ trách của công ty giải trí Thiên Thanh mà chỉ đành răm rắp nghe theo lời anh, móc điện thoại ra để làm một chiếc máy quay phim. Тr*цуeлАРР.cоm trang web cập nhật nhanh nhất

Anh ta chĩa camera về đúng phía chính diện của Tổng

Thiên Trang. "Quỳ xuống." Lâm Bình cất giọng lạnh lùng.

Tổng Thiên Trang nào đâu dám mở miệng từ chối nửa lời, cô ta ngay lập tức quỳ xuống dưới đất. "Tôi xin lỗi, tôi thật sự rất xin lỗi, tôi... tôi không có cố ý đâu..." "Tôi... tôi không nên nói như vậy về Tô Uyên trước mặt mọi người." "Tôi đã biết mình sai rồi."

Tổng Thiên Trang ngay lập tức nhìn về phía Lâm Bình rồi liên tục nhận sai.

Cô ta nào dám lặp lại mấy lời mà mình đã nói trong lúc trả lời phỏng vấn chứ. Như vậy chẳng khác nào tự tìm đến chỗ chết đầu.

Thế nhưng, Lâm Bình lại tỏ ra không quan tâm và vô cùng dửng dưng trước những lời nhận lỗi sai của cô ta.

Anh chỉ quăng lại cho cô ta một tập tài liệu. Tống Thiên Trang cầm lên nhìn rồi bỗng nhiên đôi mắt của cô ta chợt trợn tròn lên, toàn thân cô ta đã hoàn toàn bị làm cho ngày người ra.

Cái này, trên những tập tài liệu đó ghi chép rất rõ ràng về lịch sử tình trường của cô ta.

Cô ta đã từng yêu đương với ai...

Cô ta đã từng được vị đại gia nào bao nuôi...

Thậm chí, trước lúc cô ta nổi tiếng thì đã bị những đạo diễn nào đưa ra những quy tắc bí mật...

Những điều tương tự như vậy đang bắt đầu dần bị phơi bày ra.

Hơn nữa, tất cả những thứ được ghi trên đó đều hoàn toàn là chính xác.

Thậm chí có một số người, nếu như không nhìn thấy tập tài liệu viết về những điều như vậy thì ngay cả Tống Thiên Trang cũng đã quên hết rồi.

Lỡ như tập tài liệu này được truyền ra ngoài, vậy thì chắc chắn con đường làm minh tinh trải đầy hoa hồng của cô ta sẽ bị hủy hoại ngay tức khắc. Tổng Thiên Trang nhìn Lâm Bình với vẻ mặt kinh hãi đến tột độ.

Anh... anh định làm gì đây? "Nhìn vào camera nói, nhanh lên."

Lâm Bình đã đáp lại.

Tài khoản trên mạng xã hội của Trần Dương Châu tổng giám đốc của công ty giải trí Thiên Thanh đã đăng một video mới.

Nội dung như sau: "Một trong số những người nổi tiếng trong giải trí Thiên Thanh, còn được giới bên ngoài gọi là ngọc nữ thuần khiết vừa mới đối diện với giới truyền thông và công khai xác nhận rằng nữ thần Tổng Thiên Trang tuyên bố về những thông tin về lịch sử tình trường của mình."

Sau đó cô ta tỏ ý xin lỗi vô cùng thành khẩn với Tô Uyên.

Tổng Thiên Trang, đã đăng

Hai từ kèm theo: xác nhận.

Lần này không cần Lâm Bình phải bỏ tiền ra để mua tin hot nữa rồi.

Đêm hôm đó, trên khắp các trang mạng xã hội đã trở nên nóng hơn bao giờ hết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK