Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ngô Thiên Bằng, Trần Nhã Thi”

Cửa sổ hạ xuống.

Lâm Bình nhìn ra mấy người ngoài xe. “Lâm Bình, là cậu thật sao?"

Ngô Thiên Bằng và mọi người sửng sốt, sau đó vừa mừng vừa sợ. “Ừ, là tôi

Lâm Bình cười cười, không nghĩ tới hôm nay lại có thể gặp lại bạn đại học. “Các cậu sao lại ở đây?” Lâm Bình cười cười hỏi. "Ừ tụi tôi giờ đều đang là nghiên cứu sinh ở Đảo Phú

Quốc. Ngô Thiên Bằng vừa nói vừa giới thiệu với Lâm Bình đám người Bạch Thanh Thanh.

Bạch Thanh Thanh nhìn Lâm Bình, trong hai mắt tràn đầy tò mò.

Căn cắn môi, cuối cùng cũng không nhịn được hỏi: “Cậu Lâm, anh ở trên núi Long Sơn, có nhìn thấy cảnh tượng kỳ lạ gì không?

Bạch Thanh Thanh đặt câu hỏi, đám người Ngô Thiên Bảng và Trần Nhã Thi cũng sáng mắt chờ nghe câu trả lời từ Lâm Bình. "Nhìn thấy

Lâm Bình gật đầu cười. "Đó có phải do hai người đánh nhau không? Giống như thần tiên phải không?" Phi thiên độn, triệu thần long?"

Nghe lời Lâm Bình khẳng định, Bạch Thanh Thanh lập tức kích động Thậm chí không để ý đến hình tượng, liên tục đặt câu hỏi “Cũng không có khoa trương đến như vậy đâu

Lâm Bình từ tối nói. "Đúng rồi Lâm Bình, trước đây tôi có gặp một người áo đen có vóc dáng tựa tựa cậu nha

Ngô Thiên Bằng nói.

Nghe vậy, Lâm Bình lập tức phản ứng. Xem ra, ngày trước máy bay của hắn bị rơi chắc là do bạn học làm ra “Cậu cảm thấy là tôi sao?”

Lâm Bình không trả lời mà hỏi lại, khoé miệng nở nụ cười nhàn nhạt

Ngô Thiên Bằng nhìn Lâm Bình một chút, mặc dù cũng là toàn thân áo đen nhưng bây giờ Lâm Bình đang mặc đồ len đen, áo khoác dạ

Trong ấn tượng, người áo đen kia giống Lâm Bình nhưng không mặc áo khoác bên ngoài.

Mà đối với ấn tượng mơ hồ, khoảng cách cũng khá xa. Người áo đen như thần tiên bay trên không chiến đậus kia, bọn họ cũng không nhìn thấy rõ, chỉ nhìn thấy một thân áo đen thôi, cụ thể mặc cái gì họ cũng không rõ.

Huống gì

Thật ra, sau khi nhìn thấy Lâm Bình bước ra từ Cadilla, Ngô Thiên Băng cũng không nói nhiều hơn, Trần Nhã Thi cũng vậy.

Lâm Bình không thể nào là người áo đen kia. Bọn họ tự động hiểu rằng mình đã đoán sai. Nếu không, Lâm Bình sao có thể chỉ lái chiếc xe khoảng mấy chục tỷ chứ

Lấy năng lực như thế, nếu không phải là phú hào Đảo Phú Quốc thì cũng đã thành thần tiên ở trên cung trăng rồi. Làm sao bị đội xe sang trọng bỏ lại phía sau như vậy. “Trước đó, cảm thấy so với ấn tượng trong trí nhớ của tôi thì có chút giống anh, nhưng giờ nhìn kỹ thì cũng không thấy giống lắm. Chắc là không phải

Ngô Thiên Bằng cười ha ha nói. Cũng không quanh co lòng vòng, nói chuyện cũng không những người ra đời lăn lộn khéo léo.

Nếu đổi thành người khác, nghe những lời này, ngoài mặt không nói gì nhưng chắc chắn trong lòng sẽ cảm thấy khó chịu.

Lâm Bình nghe xong, cũng cười theo. Không để ý chút nào.

Dù Lâm Bình học đại học cũng không đủ năm cùng các bạn, tình nghĩa thì cũng kém hơn so với Trịnh Thanh Kiều và Trần Tĩnh thời cấp 3. *Cập nhật nhanh nhất trên tamlinh247.org

Nhưng vẫn là có chút tình nghĩa.

Ngô Thiên Bằng này thẳng người thẳng tính. Chẳng có chút gì gọi là cố tình tiếp cận, hay xã giao. Câu nào cũng cân nhắc mấy lần trước khi mở miệng nói sợ sai mích lòng bạn bè

Lâm Bình thích cảm giác này.

Sau khi tán gẫu vài câu.

Ngô Thiên Bằng đề nghị cùng ăn cơm trưa.

Lâm Bình nghĩ nghĩ rồi gật đầu. Để Chu Thanh đi trước.

Đang ăn cơm, Ngô Thiên Bằng đề nghị xế chiều đi ngâm suối nước nóng

Nhưng, trừ Ngô Thiên Bằng, Trần Nhã và Bạch Thanh Thanh thì còn một đôi nam nữ khác. Vì nhà trường gọi nên sau giờ cơm trưa chỉ có thể chạy về trường.

Chỉ còn lại 3 người Ngô Thiên Bảng. “Ai da, từ trên người hai người nọ, tôi cảm nhận được mùi vị tình yêu nha

Nhìn bóng lưng hai người rời đi, Ngô Thiên Bằng chậc lưỡi nói “Đáng tiếc, Thần Thần không đi, không thể nhìn thấy được dáng vẻ mặc đồ tắm nóng bỏng của cô nàng”

Bạch Thanh Thanh cười hì hì trêu chọc Nghe vậy Ngô Thiên Bằng tiếp lời: “Không sao, dáng người Nhã Nhi cũng tốt mà” “Coi thái độ của anh kìa" Bạch Thanh Thanh liếc nhìn Ngô Thiên Bằng

Sau đó Bạch Thanh Thanh đi về phía Nhã Thi cười nói: “Nhã Thi, cậu phải thật sự chú ý nha. Hắn chắc chắn là có ý đồ xấu với cậu đấy. Chứ không thì đã không rủ đi suối nước nóng rồi, hừ “Đến lúc đó, nhất định cậu phải mặc bộ đồ tắm kín mít vào, không được cho hãn xem dáng người mê hoặc của cậu...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK