Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 145: Anh Lâm trong truyền thuyết

Câu lạc bộ High Speed, ngoài khu vực đua xe bốn bánh lớn nhất ra, ở đây còn có phòng họp, văn phòng, khu vực nghỉ ngơi cho hội viên, khu chơi ném phi tiêu, bắn bi a. Cùng lúc đó, ở phía xa xa, ba bóng người xuất hiện nơi khán đài nhìn ra khu vực đua xe.

Một nam hai nữ.

Một trong số đó chính là Doãn Thi Vân, chủ câu lạc bộ High Speed, người trước đó từng chào hỏi với Trần Giang Sơn.

Lúc này, Doãn Thi Vân đang kéo tay một người phụ nữ xinh đẹp, dáng người cao gầy, đôi chân thon dài, nhìn dáng vẻ của hai người thì quan hệ hẳn là rất thân thiết.

Mà đi ở phía sau hai người họ là một người thanh niên cao lớn đẹp trai, trên mặt là nụ cười yêu chiều khi nhìn hai người phụ nữ đi phía trước mình. "Trần Thu, em thấy chị bố trí sân thể thao này thế nào?"

Doãn Thi Vân hỏi, giọng nói có ý khoe khoang, nụ cười trên mặt mang theo chút lạnh nhạt cao ngạo.

Bên cạnh cô chính là con gái lớn của nhà họ Trần, Trần "Không được tốt lắm!"

Thu.

Sau khi đi lên khán đài, quan sát toàn bộ hoàn cảnh xung quanh, bên trong đôi mắt xinh đẹp của Trần Thu hiện lên sự kinh ngạc, thế nhưng vẫn chép miệng, cố ý nói. "Em nói cái gì?" "Chị cho em một cơ hội nữa, cho em sắp xếp lại ngôn ngữ một lần, nếu nói không đúng, chị sẽ...

Doãn Thi Vân trừng lớn đôi mắt đẹp nhìn Trần Thu, bỗng nhiên vươn hai tay ra ôm lấy eo Trần Thu rồi bắt đầu làm loạn.

Vốn luôn lạnh lùng, lúc này Trần Thu cũng không nhịn được nở nụ cười, không ngừng xin tha: "Em sai rồi, em sai rồi, em thừa nhận nơi này nhìn rất tuyệt, đã được chưa?" "Khụ khụ." Lúc này, Trần Phong đi theo ở phía sau họ khan một tiếng rồi nói: "Anh còn ở đây mà, hai em chú ý chút.

Tuy là nói vậy, nhưng trên mặt Trần Phong vẫn luôn tươi cười.

Em gái Trần Thu của anh, tính tình luôn trong sáng lạnh lùng, không quá thích tiếp xúc với con cháu của mấy dòng dõi thế gia ở Hải Châu, lại chưởng mắt mấy anh chàng ăn chơi trác táng.

Còn bạn gái Doãn Thi Vân của anh cũng không phải cô gái thích đi con đường bình thường, không thích túi xách hàng hiệu, không mê mẩn son môi, không theo đuổi thần tượng, mà lại thích đua xe kart, xe máy linh tinh, thể nhưng lại có thể chơi được với Trần Thu, quan hệ cũng rất thân thiết. "Phụ nữ chúng em nói chuyện, đàn ông xen mồn vào làm gì.

Sau khi Trần Phong lên tiếng, hai người Trần Thu và Doãn Thi Vân cùng dừng việc đùa giỡn lại mà đầu quaynhìn về phía Trần Phong, đồng thời nói ra một câu

Lập tức khiến Trần Phong giơ cao hai tay, chấp nhận thất bại, không nói lời nào nữa. "Đúng rồi Trần Thu, em quen anh Lâm đúng không, không biết có cơ hội mời anh ấy đến chỗ chị chơi không? Vừa lúc giới thiệu anh Phong cho ấy luôn."

Doãn Thi Vân hỏi Trần Thu.

Làm bạn gái Trần Phong, cô biết không ít chuyện của nhà họ Trần, vô cùng rõ ràng anh Lâm kia có tầm quan trọng như thế nào đối với nhà họ Trần.

Nhưng nhà họ Trần chỉ có ông lão Trần và Trần Thu quen biết anh Lâm kia, Doãn Thi Vân cũng chỉ có thể hy vọng tạo được một cơ hội cho Trần Phong làm quen anh Lâm kia một lần. "Ông nội từng nói muốn làm quen với anh Lâm thì phải dựa vào duyên phận, nếu cố ý sắp đặt, nói không chừng lại khiến người đó không vui, nếu không thì ông nội đã dùng cách mở tiệc, dùng lễ nghi chiêu đã anh Lâm rồi."

Làm sao Trần Thu có thể không rõ Doãn Thi Vân muốn làm gì, lúc này cô cũng nói rõ ra.

Huống chi Trần Phong là anh trai cô, nếu có cơ hội giới thiệu quen biết, đương nhiên Trần Thu sẽ không do dự. "Có thể kết bạn với anh Lâm thì đương nhiên là rất tốt, nếu thật sự không có cơ hội làm quen, cũng không có vấn đề gì, chỉ cần không đắc tội với anh ta thì sẽ không sao cả."

Trần Phong cười nói.

Làm người thừa kế của gia tộc đứng đầu đất Hải Châu, đương nhiên anh cũng có lòng kiêu ngạo của riêng mình.

Đối với chuyện về Lâm Bình, Trần Phong cũng chỉ là nghe nói chứ chưa chính thức gặp mặt.

Tuy nhiên, những việc Lâm Bình đã làm, cùng với việc ông nội vô cùng tôn sùng người này, còn căn dặn "gặp anh Lâm như gặp ông", quả thật khiến Trần Phong canh cánh trong lòng, muốn gặp mặt một lần, xem rốt cuộc đổi phương là người như thế nào.

Ngay khi Trần Phong vừa dứt lời, Trần Thu đang định nói gì đó.

Đôi mắt đẹp của Trần Thu bỗng chốc dừng lại ở một vị "Kia... Kia không phải... Anh Lâm hay sao?"

Có một kiểu người như vậy, dù đứng trong biển người mờ mịt, chỉ cần bạn liếc mắt một cái là có thể nhìn ra anh nổi bật xuất chúng giữa đám đông.

Mà Lâm Bình chính là nhân tài kiệt xuất trong số đó.

Cho dù anh ăn mặc bình thường, nhưng khí chất kia cũng có thể làm người ghé mắt nhìn theo.

Bởi vậy, khi ánh mắt Trần Thu tùy ý đảo qua phía dưới trường đua xe, nhìn đến một nơi có nhiều người đứng tụ tập, ánh mắt hơi dừng lại, sau đó, cô nhìn thấy được bóng người quen thuộc. "Cái gì?" "Ở đâu?"

Hai người Trần Phong và Doãn Thi Vân đều bị câu nói của Trần Thu dọa sợ rồi.

Vị anh Lâm kia ở đây?

Hai người nhanh chóng nhìn theo hướng ánh mắt của Trần Thu.

Sau đó. trí.

Hai người Trần Phong và Doãn Thi Vân nhìn thấy được cảnh tượng mà họ chỉ từng nhìn thấy trong phim điện ảnh. Vài người lao vào bỏng người thanh mảnh cao gầy kia. Nhưng mà, người nọ như chong chóng hất bay mưa bui. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại tamlinh247.org

Gần như khi người nọ nâng tay lên, những người đó đã bị hất bay ngược lại. Giống như một pho tượng chiến thần giáng thế. Không ai có thể địch nổi!

Làm cho người ta kìm lòng không được mà dâng lên cảm giác kinh sợ.

Chỉ trong nháy mắt, Trần Phong và Doãn Thi Vân đã bị rung động mãnh liệt.

Cho dù là Trần Thu đã từng nhìn thấy thân thủ bất phàm của Lâm Bình, lúc này trong lòng cũng khó chịu không thôi.

Một cảm giác máu nóng dâng trào đầy cõi lòng.

Nhìn thấy Lâm Bình, họ lập tức cảm thấy đàn ông đầu đội trời, chân đạp đến phải nên như thế này. Đồng thời cũng không khỏi nghĩ lại bản thân, đến bao giờ mới có thể được như anh Lâm? "Người kia, chính là anh Lâm trong truyền thuyết?" Doãn Thi Vân hỏi, cô không khỏi mắt chữ A mồm chữ O, bên trong đôi mắt đẹp cũng nổi lên cảm xúc khác thường "Vừa rồi, hình như chị đã từng nhìn thấy anh ấy." "Đúng vậy, là anh ấy!"

Trần Thu gật đầu.

Sau đó, sắc mặt đột nhiên chuyển lạnh: "Những người này cũng dám ra tay với anh Lâm, quả thực là chán sống rồi." "Cái người mập mạp kia, tôi có biết anh ta, tài sản ròng chỉ có vài chục tỉ thôi, không tính là nhân vật có tiếng tăm gì."

Doãn Thi Vân cũng lạnh giọng nói, vị gọi là anh Lâm kia, thế mà lại bị người vậy bắt ở ngay trong câu lạc bộ của mình, mặc kệ có xảy ra chuyện gì hay không, việc này tuyệt không thể bỏ qua, nhất định phải cho anh Lâm một câu trả lời thỏa đáng. "Chỉ là một người giá trị mấy chục tỉ mà cũng dám đắc tội anh Lâm..."

Lúc này, Trần Phong cũng cười lạnh nói.

Đồng thời, anh cũng cảm thấy đây là cơ hội khó có được để làm quen với vị anh Lâm kia.

Lâm Bình nâng tay đã ném đi năm sáu người đàn ông lực lưỡng, cảnh tượng này khiến mọi người đều khiếp sợ. Lúc trước Trịnh Khanh Kiều còn có thể có nói Lâm

Bình đẹp trai, bây giờ là hoàn toàn ngây ngẩn cả người.

Cho dù là Trần Tĩnh, người từng chứng kiến cảnh Lâm Bình ra tay lợi hại ra sao, hiện tại cũng dại ra, nhìn thấy cảnh này, quả thật quá mức ngoài dự đoán của cô.

Về phần Tề Ngọc, đôi môi đỏ mọng hé ra, hoàn toàn không nói nên lời.

Hai người Trần Giang Sơn và Viên Phong đang cảm thấy Lâm Bình sắp rơi vào chỗ chết, hả hệ chờ thời cơ chế cười Lâm Bình, lúc này cũng mặt đầy hoảng sợ, miệng mở lớn đến mức có thể lắp một cái bóng đèn vào trong.

Mà Lâm Bình, vẻ mặt anh vẫn bình tĩnh vô cùng.

Sau khi ném mấy người đàn ông cao lớn kia ra, Lâm Bình mới quay lại nhìn về phía Mai Lực.

Rồi sau đó, cất bước.

Từng bước, từng bước một, đi về phía hắn ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK