Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 568: Đường đường là Lâm Thanh Sơn, hóa ra cũng thích thế này à? “Cảm ứng càng ngày càng mạnh, xem ra khoảng cách với sư tỷ ngày một gần rồi!”

Sau khi vào địa phận nước Uzbekistan, Lâm Bình cảm ứng được lực tinh thần trong người Hứa Tình Nhi ngày càng mạnh.

Nhưng vẫn không có cách nào trực tiếp xác định vị trí của cô.

Điều này có liên quan đến lực tinh thần của anh chưa đủ mạnh mẽ. Nếu đổi lại là Yến Nhi, khẳng định đã sớm tìm ra Hứa Tình Nhi rồi.

Đương nhiên cũng có quan hệ với việc lĩnh hội về “Luyện thần quyết” chưa đủ. Nhưng hiện giờ Lâm Bình cũng không có nhiều thời gian để lĩnh hội “Luyện thần quyết".

Lúc trước bế quan, thậm chí Lâm Bình còn chưa kịp nghiên cứu cách sử dụng lực tinh thần khác cũng như cách công kích bằng lực tinh thần.

Anh toàn tập trung vào nghiên cứu về sự phân chia lực tinh thần khi đã tách ra, điều này có thể giúp anh cảm ứng được mơ hồ Hứa Tình Nhi đang ở phía Tây. “Hôm nay chúng ta ở thành phố Nuo nghỉ ngơi đi!”

Nuo là thành phố ở phía Đông Uzbekistan, tiếp giáp với dãy núi Đông An ở phía Đông Uzbekistan.

Lúc này mấy người Lâm Bình đang ở xung quanh thành phố Nuo của Uzbekistan,

Lâm Bình cùng hai người Lý Nhã và Hắc Xà từ Đà Nẵng, một mạch đi về phía Tây, nghỉ ngơi rất ít. Lâm Bình là cảnh giới Thần cảnh, bây giờ cũng cảm thấy mệt mỏi.

Càng đừng nói đến hai người Lý Nhã và Bắc Hà vẫn còn là Hoa thần đỉnh phong.

Nghe thấy Lâm Bình nói có thể nghỉ ngơi một đêm, Bắc Hà còn tốt, còn Lý Nhã cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. “Tôi đi tìm khách sạn. Lý Nhã chủ động nói.

Tính cách của Lý Nhã tương đối lười, nhưng lúc này lại hãng hải chủ động muốn làm việc.

Nguyên nhân chủ yếu chính là cô nàng muốn tìm một khách sạn vừa ý.

Nếu điều kiện cho phép thì yêu cầu với cuộc sống của cô nàng vẫn rất cao. “Được. Lâm Bình gật đầu.

Sau đó để Lý Nhã rời đi trước, dù sao cô nàng cũng chỉ có tiền, cứ để cô làm đi. Chỉ cần lúc làm việc, tận tâm tận lực là được.

Còn Lâm Bình cùng Bắc Hà vào thành phố Nuo đi dạo. Lâm Bình cũng là lần đầu tiên đến Uzbekistan, không khỏi có chút hứng thú với con người cảnh vật ở đây.

Đương nhiên, nếu tìm thấy Hứa Tình Nhi, tảng đá trong lòng cũng được đặt xuống, Lâm Bình sẽ càng có hứng thú hơn. “Cậu Lâm, không thể không nói, Uzbekistan đúng là nhiều gái đẹp!”

Sau một thời gian chung sống, trước mặt Lâm Bình,

Bắc Hà cũng tự nhiên hơn. Đi ở đầu đường, nhìn người đi lại xung quanh, Bắc Hà không nhịn được cảm khái một câu. “Muốn?” Lâm Bình nhíu mày liếc anh ta một cái. “Hắc hắc, nếu nói không có thì là giả, nhưng tôi biết bây giờ đang là lúc làm chuyện chính, không thể qua loa được!” Bắc Hà lập tức đáp.

Đây chính là chỗ phải chịu người ta quản thúc.

Nếu giống lúc trước, là cao thủ đứng thứ hai bảng xếp hạng hắc ám, khi đến Uzbekistan, nếu trong lòng có ý muốn, Bắc Hà sẽ không chút do dự.

Hoặc là lấy tiền, không thì lập tức vào quán ba uống vài ly rượu mạnh, sau đó đi săn một hồi.

Chỉ tiếc bây giờ đã đi theo Lâm Bình, cũng không thể làm việc tùy ý như trước nữa. “Vậy anh thấy, phụ nữ ở Uzbekistan đẹp hay nữ vương bóng đêm đẹp hơn?” Lâm Bình hứng thú hỏi.

Nữ vương bóng đêm đương nhiên là chỉ Lý Nhã, tên gọi của cô nàng trong bảng xếp hạng hắc ám cũng là “Nữ vương bóng đêm” chứ không phải là Lý Nhã. “Bà cô kia đẹp thì có đẹp, nhưng ai có thể trêu chọc nổi chứ?” Nói đến Lý Nhã, hai mắt Bắc Hà hơi sáng.

Nói thật thì bên cạnh có người phải nói là đẹp không chút tỳ vết như Lý Nhã, ai có thể không rung động chút ít?

Nhưng anh ta không làm được.

Chẳng qua, anh ta không dám trêu chọc cô nàng.

Dù sao thì nhìn Lý Nhã hơi có chút lười nhác, nếu có thể ngồi thì không muốn đứng, có thể nằm thì không muốn ngồi. Nhưng trên thực tế, nếu phải ra tay thì Lý Nhã còn tàn nhẫn hơn cả anh ta. “Đương nhiên Lý Nhã vẫn nghe lời ngài...

Dứt lời, Bắc Hà lại bổ sung một câu.

Anh ta cảm thấy, nếu Lâm Bình có ý gì đó với Lý Nhã, không chừng cô nàng sẽ không cự tuyệt anh.

Tất nhiên, đối diện với một cường giả Thần cảnh như Lâm Bình, dù Lý Nhã thực sự không đồng ý, chỉ cần Lâm Bình muốn, cô nàng có thể không cự tuyệt được chắc!

Nghe lời này của Bắc Hà, hai mắt Lâm Bình híp lại. “Hôm nay nghỉ ngơi một đêm, ngày mai xuất phát sớm. Bây giờ cậu tùy ý đi dạo đi!” Một lát sau Lâm Bình nói.

Chỉ huy cấp dưới, cần phải kết hợp mềm mỏng và cứng rắn.

Đặc biệt là người như Bắc Hà, cần phải có thực lực mạnh mẽ làm anh ta kinh sợ, nhưng đôi khi cũng nên cho anh chút ngon ngọt.

Ví dụ như chỉ dạy võ đạo, cũng ví như hiện tại như anh ta mong muốn, để anh ra thoải mái một chút! “Được!” Nghe vậy, Bắc Hà lập tức vui vẻ ra mặt.

Sau khi Lý Nhã đã đặt xong khách sạn, trong lòng cô nàng đang muốn trực tiếp lên phòng tổng thống tắm một cái thư gian người, sau đó lại đi spa.

Thế nhưng, cuối cùng cô nàng vẫn đi tìm Lâm Bình trước. “Cậu Lâm, Bắc Hà đâu?" Lâm Bình thấy Bắc Hà không ở bên cạnh Lâm Bình, không khỏi có chút tò mò hỏi. “Cô có thể tìm được anh ta ở quán ba, hoặc cũng có thể là một khách sạn nào đó!” Lâm Bình sâu kín nói. Nghe vậy, Lý Nhã liền hiểu được Bắc Hà đang làm gì. “Động vật bị nửa người dưới điều khiển!” Lý Nhã khế lắc đầu.

Nhưng trên mặt lại không có dáng vẻ giống những cô gái Việt Nam, khi nghe được loại chuyện này khó tránh khỏi sẽ có chút xấu hổ. “Tôi định tìm một chỗ ăn cơm. Nếu cô muốn đi chơi thì đi đi, trước khi đi nhớ đưa thẻ phòng cho tôi là được!” Lâm Bình nói. Nếu đã quyết định nghỉ ngơi tối nay, vậy anh định ăn một bữa cơm thật ngon, sau đó về khách sạn ngủ một giấc.

Về phần Bắc Hà và Lý Nhã, họ muốn làm gì thì làm. “Tôi đi ăn cơm với ngài!” Nghe Lâm Bình nói muốn đi ăn cơm, Lý Nhã cũng bỏ qua suy nghĩ muốn về khách sạn. Vẫn luôn theo Lâm Bình đi về phía Tây, đồng thời cũng tìm kiếm trong phạm vi lớn, đã nhiều ngày cô nàng chưa ăn được bữa nào tử tế. “Được thôi!” Lâm Bình gật đầu.

Sau đó khiến Lý Nhã thất vọng chính là cô nàng tưởng Lâm Bình muốn đi ăn cơm thì nhất định sẽ chọn nhà hàng trước, không chừng sẽ chọn nhà hàng cao cấp đặc sắc của Uzbekistan. Cô nàng có thể đi theo thưởng thức đồ ăn ngon.

Thế nhưng Lý Nhã không ngờ Lâm Bình nói muốn đi ăn cơm sau đó dẫn cô nàng chạy đến một chỗ rất xa, đến một nhà hàng Việt Nam. “Tôi thích đồ Việt hơn, nếu cô muốn ăn cái khác có thể tự đi ăn!” Lâm Bình tùy tiện nói. “Bỏ đi, tôi cũng ăn đồ Việt nam vậy!” Lý Nhã bất lực. Không phải cô nàng không thích ăn món Việt, chỉ là so với dự đoán trong lòng có hơi chênh lệch mà thôi.

Thế nhưng sau khi đồ ăn được mang lên, dù là Lâm Bình cũng hơi nhíu mày lại. Món ăn ở đây toàn là món cay, nhưng mùi vị lại không ngon lắm.

Có điều, có thể ở một thành phố nhỏ ở Uzbekistan tìm được một nhà hàng Việt đã xem như may mắn rồi, Lâm Bình cũng không so đo nữa.

Nhưng Lý Nhã lại không có hứng thú muốn ăn lắm.

Rất nhanh dường như cô nàng chú ý đến gì đó, nói với Lâm Bình: “Cậu Lâm, xem ra món ăn Việt Nam của chúng ra rất được chào đón đấy. “Hử?” Lâm Bình nâng mắt nhìn Lý Nhã. “Ngài xem, hai người nước ngoài... một đôi tình nhân, thế nhưng có thể ăn ngon như thế... “Món ăn cay không chính gốc này có thể ăn ngon như thế, thật sự không biết, nếu hai người họ đến Việt Nam, sau khi thưởng thức các món chính gốc sẽ có biểu cảm hưởng thụ như thế nào...?" Lý Nhã nhẹ giọng nói. Cập nhật nh*anh nhất trên tamlinh247.org

Cả Lâm Bình cũng theo ánh mắt Lý Nhã tò mò nhìn một cái.

Chỗ ngồi cách họ mấy bàn có một đôi tình nhân trẻ tuổi đang ăn hai món ăn trên bàn.

Hơn nữa, tướng ăn... có hơi khó coi...

Hoặc là nói, không quá lịch sự! “Nhưng cô gái nhỏ kia lớn lên rất xinh, trong sáng lại rất lanh lợi... Sau đó, Lý Nhã lại thấp giọng nói. Trong khi Lý Nhã nói những lời này, con ngươi Lâm Bình bỗng nhiên co rụt lại.

Bởi vì anh nhìn thấy trên cổ tay của cô gái đó có đeo một chiếc đồng hồ rất tinh xảo.

Cái đó là của Hứa Tình Nhi! ít nhất là đồng hồ giống như đúc với cái Hứa Tình Nhi đeo.

Ngay lập tức, Lâm Bình bỏ bát xuống, sau đó quay người đi đến chỗ đôi tình nhân kia.

Thấy vậy, mắt đẹp của Lý Nhã trợn to. “Này... Lý Nhã bỗng sợ ngây người.

Lâm Bình lúc trước cũng không có phản ứng gì, nhưng khi nghe cô nàng nói cô gái kia lớn lên cũng xinh, rất lạnh lợi, anh lại lập tức đi đến chỗ họ.

Chẳng lẽ... ?

Đường đường là chiến thần Việt Nam Lâm Thanh Sơn, cũng thích kiểu như này...?

Tức khắc, trong lòng Lý Nhã có hơi không bình tĩnh. Cô gái kia cũng rất hoạt bát, xinh đẹp, nhưng lẽ nào lại có thể so được với cô nàng?

Dù là nhan sắc hay dáng người, hay là hương vị phụ nữ, sức quyến rũ... ngoài thiếu cảm giác ngây ngô của thiếu nữ thì cô nàng hoàn toàn có thể đánh bại đối phương.

Rất rõ ràng, cô nàng mới càng có sức quyến rũ và thu hút chứ.

Nhưng cô nàng vẫn luôn ở bên cạnh Lâm Bình, ánh mắt anh nhìn cô từ trước đến giờ vẫn sạch sẽ, nhiều nhất chỉ là hơi thưởng thức thôi, nhưng sẽ không có bất kỳ ý định đen tối nào.

Thế mà lúc này, lại rung động với cô gái nhỏ này...?

Nếu Lâm Bình thực sự có suy nghĩ gì với mình thì Lý

Nhã sẽ lo cho sự an toàn của “cơ thể” mình. Nhưng nếu Lâm Bình rung động với cô gái khác, không có ý muốn nào với cô nàng, thì Lý Nhã không thể chấp nhận được!

Lý Nhã sẽ cảm thấy chính mình không bằng đối phương!

Đây chính là nhục nhã chính mình!

Lâm Bình hoàn toàn không biết, vị nữ vương bóng đêm số một bảng xếp hạng hắc ám Lý Nhã này, trong lúc anh xoay người đi đến chỗ cô gái kia, trong đầu thế mà lại hiện lên nhiều suy nghĩ như vậy.

Tuy nhiên, nếu Lâm Bình có biết thì lúc này cũng không rảnh để ý đến cô nàng.

Lúc Lâm Bình đến trước bàn của đôi tình nhân kia thì dừng lại Có điều, chưa đợi Lâm Bình hỏi, người đàn ông kia đã lập tức vô cùng cảnh giác nhìn anh: “Anh muốn làm gì?” “Tôi muốn hỏi một chút, đồng hồ trong tay cô lấy ở đâu ra vậy? Có thể nói cho tôi biết không?” Lâm Bình nhìn cô gái hỏi.

Cũng may với tiếng Uzbekistan, Lâm Bình cũng biết một chút, nói chuyện bình thường cũng không có khó khăn gì lớn. “Là chị Laura tặng cho tôi!” Nghe xong, cô gái bèn đáp.

Thế nhưng, sau khi cô gái nhỏ nói xong, chàng trai ngồi bên cạnh lập tức nói chen vào: "Không phải, chiếc đồng hồ này là chúng tôi mua.

Vừa nói vừa cảnh giác nhìn Lâm Bình.

Đồng thời cũng đưa tay cầm tay cô gái kia.

Dường như lúc này cô gái cũng phản ứng được, lập tức sửa miệng nói: “Đúng, là chúng tôi mua.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK