Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Được."

Lâm Bình gật đầu.

Sau đó anh lấy một ly rượu đỏ từ kệ rượu. Nếu Tô Uyên không muốn nói thì thôi, nếu cô muốn uống rượu thì anh sẽ uống cùng.

Cô là người phụ nữ của anh, anh sẽ che gió che mưa cho cô. Dù khó khăn đến mức nào, anh cũng sẽ vượt qua mọi chông gai vì cô.

Nếu có ai dám khinh thường cô, anh sẽ giết sạch dòng họ của kẻ đó khiến gã tan cửa nát nhà. Cho dù phải trở thành kẻ địch của cả thế giới thì đã sao chứ? “Cô là người phụ nữ của Lâm Thanh Sơn tôi. Trên đời này, không ai được phép khinh thường cô, ngay cả tôi cũng không được chứ đừng bàn đến những kẻ khác!"

Lâm Bình nói nhỏ. "Anh nói gì cơ?"

Tô Uyên nhìn về phía Lâm Bình, hình như vừa nãy cô nghe thấy gì đó. "Không có gì." Lâm Bình mìm cười rồi nâng lỵ: “Nhóc con, tôi mới cô một chén"“Anh gọi tôi là gì cơ?"

Lần này Tô Uyên nghe rõ rồi,

Nhóc con!

Đây là lần đầu tiên Lâm Bình gọi cô như thế. Đúng là sắp lật trời rồi!

Tuy cách gọi này không mập mờ nhưng lại khiến cô như một cô bé khi ở trước mặt Lâm Bình. "Nhóc con!"

Lâm Bình mìm cười rồi lặp lại.

Tô Uyên mở to đôi mắt đẹp nhưng cuối cùng cũng không nói gì nữa. “Uống thôi!”

Tô Uyên cũng nâng ly, cụng ly với Lâm Bình một cái rồi uống sạch rượu đỏ trong đó chỉ với một ngụm. “Lâm Bình, trong khoảng thời gian này, cảm ơn anh đã giúp Phi Tuyết vui vẻ.

Tô Uyên lại rót cho mình và Lâm Bình rồi nâng lỵ.

Cho dù cô sẽ về nhà họ Tô hay dẫn Tô Phi Tuyết lặng lẽ rời đi, chuyện đó cũng sắp xảy ra rồi, rất gần với thời điểm này, ở ngay trước mắt.

Cho dù là trong tình huống nào, rõ ràng Lâm Bình cũng không thể dây vào.

Tình nghĩa đẹp đẽ này sắp sửa kết thúc.Trái tim Tô Uyên bỗng trở nên hơi trống vắng, dường như căn nhà này đã quen với sự xuất hiện của một người đàn ông vào cuối tuần, thế nhưng vừa mới quen thì sau này đã không còn nữa. “Tôi cũng rất hạnh phúc khi được làm cha của Phi

Tuyết" “Tô Uyên, tôi cũng muốn cảm ơn cô vì đã cho tôi cơ hội này, cảm ơn cô." Vì vẫn kiên trì sinh Phi Tuyết trong tình huống đó.

Lâm Bình nhìn Tô Uyên bằng ánh mắt vô cùng dịu dàng rồi nâng ly.

Hai người lại uống cạn.

Sau đó Tô Uyên không nói gì nữa, chỉ không ngừng uống rượu, Lâm Bình cũng uống với cô.

Sau khi đã uống không biết bao nhiêu ly. “Lâm Bình, thật xin lỗi."

Tô Uyên bỗng ngẩng đầu, nhìn về phía Lâm Bình rồi nói bằng giọng điệu hơi áy náy. "Sao thế?"

Lâm Bình vẫn nhìn Tô Uyên bằng ánh mắt dịu dàng.

Giọng điệu cũng rất ôn hòa. “Lâm Bình, thật xin lỗi, có lẽ công việc này của anh cũng xong rồi... Nhưng tôi sẽ bồi thường cho anh bằng số tiền gấp mười lần lương... Anh sẽ có thể tìm công việc khác...Thật xin lỗi, chuyện này tới đột ngột như vậy... Xin lỗi, thật sự rất xin lỗi " “Tôi cũng không muốn thế, nhưng tôi hết cách rồi.

Tô Uyên nói rồi rơm rớm nước mắt, giọng nói cũng trở nên hơi nghẹn ngào, có chút ấm ức và bất lực.

Một bên là sự tự do, một bên là sự ràng buộc từ tình thân và gia đình.

Cô thật sự hơi không biết phải làm gì.

Cô rất muốn dẫn Tô Phi Tuyết đi luôn nhưng mỗi khi nghĩ đến chuyện này, cô vẫn không thể quyết tâm nổi, không thể qua được cửa ài trong lòng.

Cô vốn là người trong tình cảm. Nếu cô chủ nhà giàu khác có con trước khi kết hôn thì chắc chắn họ sẽ lặng lẽ phá thai rồi làm như không có chuyện gì xảy ra rồi. Nhưng Tô Uyên không làm được như thế, thế nên cô lựa chọn sinh Tô Phi Tuyết. Cập nhậ*t nhanh nhất trên Truyện88.vip

Bây giờ cô cũng không thể thật sự bỏ mặc cha mẹ, bởi nếu cô đi thì chắc chắn họ sẽ bị liên luỵ, nhưng Tô Uyên cũng không cho phép mình lấy một người không thích cô. “Có lẽ người trong mộng của tôi không phải anh hùng cái thế, không mặc giáp vàng áo thánh, không giảm mây bảy màu đến cưới tôi nhưng nhất định phải là người mà tôi yêu"Tô Uyên lầm bầm, ánh mắt lại tràn ngập mông lung vì say rượu.

Lúc này cô đã khả say rồi, làn da trắng nõn ứng hồng giống như quả đào mật chín mọng khiến người khác không khỏi muốn cắn nhẹ một cái.

Lâm Bình nghe thấy hết những lời lầm bầm của cô nhưng không nói gì mà chỉ đặt ly rượu xuống, rồi làm một hành động cực kỳ to gan mà Tô Uyên không thể tưởng tượng được.

Anh vươn tay ôm cô vào lòng rồi cúi đầu, nói nhỏ bên tại cô: "Yên tâm đi, mọi chuyện đã có tôi rồi!” Tô Uyên sửng sở.

Động tác này của Lâm Bình đã khiến cô hơi tỉnh táo, sắc mặt Tô Uyên lạnh lùng xuống, vốn định đẩy Lâm Bình ra.

Thế nhưng sau khi nghe thấy câu nói này, bàn tay đã đặt lên ngực Lâm Bình của Tô Uyên không còn đẩy anh ra nữa, đã thế còn vòng qua eo Lâm Bình, ôm lấy anh như bị ma xui quỷ khiển.

Cô khẽ tựa đầu mình vào vai anh, dường như đã tìm được nơi để dựa vào.

Cho dù chỉ là trong khoảnh khắc nhưng Tô Uyên chưa bao giờ nghĩ đến chuyện một ngày kia người đàn ông trước mắt này sẽ thật sự hóa thành anh hùng cái thế, tuy không mặc giáp vàng áo thánh, giảm mây bảy màu nhưng lại giáng xuống Tây Ninh, ép cả Hà Nam phảikh lưng củi đầu! Chỉ vì cô mà đến

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK