Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 286: Đến Coase Del

Sau khi ăn trưa với gia đình Mạnh nguyên Trung xong thì Lâm Bình không hề nấn ná ở lại thêm nữa, xế chiếu hôm đó anh lập tức bắt máy bay sang Áo.

Trụ sở "Coase Del" của Thiên Môn nằm ở Townsville. Vì Lâm Bình đánh bại Blake nên hoàng gia Úc không thể lấy được cái cớ gì để can thiệp vào chuyện anh bay sang Coase Del.

Hơn nữa, Lâm Bình đã hẹn trước với Blake rằng anh sẽ cho ông chức vị trưởng lão ở Thiên Môn để hoàng gia Úc không thể đụng vào nó dù chỉ là một ngón tay.

Đêm đến, Lâm Bình dẫn theo Chu Thanh và Makino đến Townsville. Bọn họ ở lại Townsville một đêm rời xuất phát vào sáng hôm sau.

Giữa trưa, bọn họ đến trấn nhỏ Coase Del.

Nhưng Makino vừa lái xe đưa Lâm Bình và Chu Thanh vào Coase Del thì thấy mang máng cả Coase Del đang bị phong tỏa toàn bộ

Cảm giác xơ xác và tiêu điệu ập đến. "Ngài Thanh Sơn, có lẽ những gì chúng ta đoán đã đúng, Coase Del đã bị Joyce nằm trong tay rồi." Makino nói.

Makino, Lưu Sa Bửu, Brook cùng với Trần Tấn Long ngày xưa, bốn người họ đều là bốn cánh tay đắc lực trong tay Victor.

Bọn họ chịu trách nhiệm mở rộng tầm ảnh hưởng của Thiên Môn ra bên ngoài và ổn định khu vực mình phụ trách.

Nhưng Victor không có mỗi bốn người họ thôi.

Ông ta là người siêu phàm của Úc nên cũng có người nối nghiệp của riêng mình và Joyce chính là học trò của ông ta.

Anh ta không nằm trong bộ máy quyền lực của Thiên Môn nhưng tiếng nói và sức nặng của cô ta không hề nhỏ bẻ một tí nào.

Anh ta nằm trong tay đội nghĩ sắc bén nhất Thiên Môn, số lượng không nhiều lắm, khoảng hơn một trăm người thôi nhưng đó chính là đội ngũ tài giỏi nhất cả Thiên Môn.

Dù là sức mạnh cá nhân hay những thứ bọn họ được trang bị đều không thua kém gì đội đặc nhiệm của quốc gia.

Bản thân Joyce thì đã là người Thức Tỉnh, hay nói cách khác là Nội Kình Võ giả!

Còn sức mạnh của Joyce thì Makino cũng không nắm rõ lắm.

Anh ta không xuất hiện trước mặt bọn Makino nhiều. Có thể nói sự tồn tại của anh ta chính là nỗi sợ hãi của bọn Makino với Victor.

Trước khi Makino đưa Lâm Bình đến Coase Del đã nhắc tới chuyện này, cô ta để nghị tập hợp hết người trong tay mình và đưa bọn họ sang Coase Del nhưng đề nghị đó bị Lâm Bình bác bỏ.

Thứ nhất, Lâm Bình không cần người trong tay Makino.

Thứ hai, nếu bọn họ quyết định làm thế thật thì chắc chắn hoàng gia Úc sẽ không ngồi yên mình bọn họ tập trung một đống người đưa đi như thế. Dù sao nơi này cũng không phải là Việt Nam, dù thái độ của Lâm Bình với hoàng gia Úc cực kì cứng rằng nhưng anh không thể làm quá mức, phá vỡ giới hạn cuối cùng của họ được. "Makino, cô có sợ chết không?" Lâm Bình bình tĩnh, thản nhiên hỏi. "Sợ." Makino thành thật đáp.

Nếu không sợ chết thì cô ta đã không tạo phản và cúi đầu trước Lâm Bình. Lâm Bình nhếch môi lên cười nhạt: "E rằng độ nguy hiểm của Coase Del vượt xa sức tưởng tượng của cô rất nhiều đấy."

Nghe thế, Makino nhíu mày thật chặt.

Nếu Lâm Bình đã nói Coase Del nguy hiểm hơn những gì cô ta tưởng thì chắc chắn phải có lí do nào đó! "Đi thôi, vào trong gặp mặt người tên Joyce đó một lát nào!" Lâm Bình bình tĩnh nói. "Dạ, thưa ngài Thanh Sơn." Makino đáp.

Cô ta sợ chết nhưng điều đó không có nghĩa là Makino chẳng có tỉ gan nào, nếu không cô ta bò lên cái vị trí này ở Thiên Môn bằng niềm tin chắc.

Bấy giờ, Makino giảm chân ga.

Chiếc xe Wrangler bọn họ đang lái lao đi như bay.

Khi đến trước cổng trấn Coase Del thì nhóm có tổng cộng mười người của Thiên Môn đứng ra cản chiếc xe của bọn họ.

Tuy số lượng của nhóm người này rất ít, trên tay cũng không có vũ khí hạng nặng gì nhưng thực chất trong người họ đều cất giấu một hoặc vài thứ gì đó. "Tôi là Makino, các người muốn làm gì thế hả?" Bấy giờ, Makino kéo kính xe xuống với gương mặt giá lạnh.

Thấy Makino, người chịu trách nhiệm trông chừng cánh cổng này bèn cười xòa: "Thì ra là cô Makino, mong cô tha lỗi cho" Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.org để ủng hộ team n*ha !!!

Sau đó vội vàng nói với mọi người nhường đường. Makino hừ lạnh.

Chiếc xe chạy vào Coase Del. Khi nó đã vào đến Coase Del thì người vừa mới lên tiếng nói chuyện bỗng trở nên lạnh lùng, ánh mắt tối tăm lấy điện thoại ra gửi tin nhắn. "Ngài Thanh Sơn, đội trưởng chịu trách nhiệm trong chừng ngoài đó chính là người của Joyce."

Sau khi vào đến Coase Del Makino mới lên tiếng nói. Gương mặt đó hơi xa lại, bọn họ không phải là đội ngũ được phân công canh chừng ban đầu. "Đi thẳng đến mục đích của chúng ta đi." Lâm Bình nói thế. "Mong là những thứ Victor giấu đi vẫn chưa bị tên Joyce gì đó xài bằng hết." Lâm Bình híp mắt lại.

Sau khi anh đánh bại Blake xong lập tức chạy tới Coase Del cũng vì nguyên nhân đó.

Nghe thế, Makino không nói thêm gì nữa. Cô ta lái chiếc xe đi thẳng tới căn biệt thự của Victor ở Coase Del.

Cả đường đi cực kì suôn sẻ và không có bất kì một trở ngại nào.

Mười phút sau đó, bọn Lâm Bình trông thấy một căn biệt thự cực kì bắt mặt.

Chợt, Lâm Bình vừa dừng xe lại thì lập tức có một đám người của Thiên Môn được trang bị đầy đủ vũ khí ập ra bao vây chiếc Wrangler.

Sau đó, một người đàn ông chỉ cao chừng một mét bảy khác biệt hoàn toàn với những người Úc cao to bước ra từ trong đám người.

Nhìn thấy anh ta, Makino chợt giật thót mình. "Ngài Thanh Sơn, người đó chính là Joyce!" Makino "Ồ, thì ra là một người Siêu Phàm!" Thấy anh ta xong nói.

Lâm Bình đã lên tiếng.

Nghe thế, sắc mặt Makino tái nhợt. Joyce đã là một người Siêu Phàm rồi.

Thiên Môn bọn họ có thêm một người Siêu Phàm khác ngoài Victor và Trần Tấn Long nhưng bọn họ lại hoàn toàn không hề hay biết.

Nhưng, Makino chẳng có gì để sợ cả,

Lâm Bình và Chu Thanh đều là Hóa Cảnh Tông Sư.

Lâm Bình còn đánh bại người đứng đầu như Blake cơ "Xuống xe!" Lâm Bình thản nhiên nói.

Anh mở cửa xe ra bước xuống trước. mà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK