Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 358: Đại hội gia tộc bắt đầu

Nói xong, Tô Uyên nghiêm túc nhìn Lâm Bình.

Về vấn đề này.

Trước đây cô chưa từng nghĩ đến.

Nhưng,

Sau khi chấp nhận Lâm Bình, câu này luôn xuất hiện trong đầu Tô Uyên không biết bao nhiêu lần.

Không cách nào xua đuổi.

Cô rất muốn biết, Lâm Bình đối tốt với cô, đến cùng là vì tình cảm, hay chỉ là vì trách nhiệm?

Câu trả lời này, đối với Tô Uyên mà nói rất quan trọng.... Rất quan trọng....

Nghe cô nói vậy,

Lâm Bình khựng lại.

Về vấn đề này, đâu chỉ mỗi Tô Uyên từng nghĩ qua. Trong khoảng một thời gian dài vừa qua, Lâm Bình cũng từng vô số lần tự hỏi chính mình.

Bản thân đối tốt với Tô Uyên, có phải chỉ vì cô ấy là mẹ của Tô Phi Tuyết?

Hay là bản thân đã có tình cảm thật lòng với cô ấy.

Nhưng mà,

Lâm Bình vẫn luôn nghĩ không thông về vấn đề này.

Mãi cho đến khi sang Úc trong khoảng thời gian đấy, ở nơi đất khách xa xôi, thân ở nước ngoài.

Lâm Bình bấy giờ mới dần dần nhìn thấu nội tâm của chính mình. Lúc trước khi ở Hải Châu, anh từng muốn đến khu chung cư An Khánh, nguyên nhân chủ yếu vì anh muốn gặp Tô Uyên. Nhưng, ở Úc, ở Hồng Hải........

Lâm Bình phát hiện, anh không chỉ rất nhớ Tô Phi Tuyết.

Tương tự, rất nhiều lần, trong tâm trí anh luôn vô tình xuất hiện hình bóng của Tô Uyên...... Anh muốn gặp Tô Phi Tuyết........

Đồng thời, anh cũng rất nhớ Tô Uyên.......

Rất muốn, có cô ở bên…...... Cho đến lúc đó, Lâm Bình mới thực sự chắc chắn. Anh hình như, thực sự đã nảy sinh tình cảm với Tô

Uyên.

Giữa hai người họ, không có trải nghiệm quá sâu sắc.

Nhưng, Chính là trong mối quan hệ đơn giản bình lặng đó, Lâm

Bình phát hiện bản thân, thật sự dần dần yêu Tô Uyên rồi.

Lâm Bình buông lỏng tay Tô Uyên ra.

Đặt hai tay lên bờ vai mảnh khảnh của Tô Uyên, đối mặt với Tô Uyên, nhìn vào đôi mắt cô, nghiêm túc nói: "Uyên à, lúc ban đầu, quả thật là vì Phi Tuyết, là vì anh muốn chịu trách nhiệm về chuyện xảy ra năm năm trước, cũng là vì muốn bù đắp cho em..... "Nhưng trong quá trình đấy, trong vô thức, anh phát hiện rằng bản thân đã sớm yêu em" "Em......"

Lâm Bình chưa kịp nói xong, Tô Uyên đột nhiên giơ hai tay lên, duỗi ra ngón trỏ, nhẹ nhàng ấn lên môi Lâm Bình. "Không cần tiếp tục nói nữa, em đã biết đáp án rồi."

Tô Uyên nhẹ nhàng khép mở môi, thở ra làn hơi lạnh. "Anh có biết tại sao sau khi anh quay về, em đã chấp nhận anh hay không?" "Bởi vì, em phát hiện, em thật ra cũng đã có tình cảm với anh rồi." "Từ rất lâu ngay lúc em đưa Phi Tuyết về Tây Ninh, trong tâm trí em, đã luôn xuất hiện hình bóng anh." "Khi anh đi Úc, loại cảm xúc đó càng trở nên mạnh mẽ "Lúc đó em đã nghĩ, đợi sau khi anh trở về, nếu như anh vẫn không từ bỏ em, thì em sẽ không từ chối anh nữa.....

Tô Uyên chậm rãi trả lời. Em có tình cảm với anh, Anh cũng thật lòng với em, Đều yêu thương lẫn nhau,

Tình yêu như thế này,

Mới là thứ em muốn có nhất,

Như vậy,

Thật tốt......... "Lâm Bình, cả đời sau này, anh tuyệt đối không được vứt bỏ em, đừng làm em tổn thương, đừng để em thất vọng, có được không?"

Một đời này của cô, lần đầu tiên động lòng.

Cô hi vọng,

Người đàn ông cô yêu, cô yêu anh một đời, anh cũng yêu cô một kiếp. Nghe những lời này của Tô Uyên, đôi mắt vốn cứng rắn của người đàn ông, tất cả đều là dịu dàng. "Đời này tuyệt đối không phụ em."

Lâm Bình nhẹ giọng nói.

Cho dù sau này có khó khăn đến thế nào đi nữa, anh cũng sẽ cố gắng hết sức để sống.

Nếu anh không chết, sẽ bên em cho đến già.

Nhưng dù thế nào đi nữa, đời này kiếp này tuyệt đối không phụ em. "Uyên à, anh.... Cập* nhật nhanh nhất trên tamlinh247.org

Yêu em!"

Một lúc sau, Lâm Bình lại lần nữa lên tiếng.

Đời này,

Lần đầu tiên,

Lâm Bình cuối cùng, nói ra ba chữ này với một người phụ nữ. "Lâm Bình, em cũng yêu anh...... 11

Trong đôi mắt của Tô Uyên, xuất hiện những giọt nước mắt chuyển động.

Nói xong.

Tô Uyên liền vươn dài hai cánh tay, ôm cổ Lâm Bình,

Nhẹ nhàng kiễng bàn chân,

Ngửa đầu,

Để đôi môi hồng của mình, in lên cánh môi của Lâm

Bình.

Không trung, bầu trời đầy sao đêm.

Ánh trăng sáng,

Kéo dài bóng hai người, kéo rất dài rất dài. Một nụ hôn, ấn định cuộc tình

Thân phận anh đặc biệt, trên vai gánh vác trách nhiệm nặng nề. Sau này cho dù anh ở đầu, em sẽ luôn là chỗ dựa vững chắc cho anh. Mệt rồi, thì về nhà.

Chịu khổ nhiều, tâm sự cùng em.

Cho dù thế nào, em vẫn luôn ở đây. Nơi nào có em, nơi đấy bình yên.

Theo khỏi hòa cùng bão cát nơi biên ải, Cầu mong tướng quân nâng nốt chén rượu tàn, Đường chông gai ta khó sánh đôi, Chờ mong người héo úa thân gầy, Lặng yên bên gốc liễu xưa,

Màu hoa bay phớt trắng mái đầu, Bao nỗi tương tư uống hết ly rượu, Lời si tình mới đến tai người.

Ngày hôm sau, vào sáng sớm.

Làng họ Lâm vô cùng náo nhiệt. Ba năm một lần đại hội gia tộc nhà họ Lâm, chính thức bắt đầu.

Mỗi năm vào thời điểm này, chỉ cần là người thuộc làng họ Lâm từng đi khỏi làng, hầu hết bọn họ đều sẽ trở vê.

Và,

Với những nhánh con trong gia tộc, số lượng người trong mỗi đợt họp gia tộc, hầu như ngày càng tăng lên. Nhưng,

Đại hội gia tộc năm nay, so với trước đây, quả thật có chút khác biệt.

Thứ nhất,

Lần này Lâm An Châu đã mời một số nhân vật lớn trong giới quý tộc ở Sơn Trà, sẽ đến vào hôm nay.

Thứ hai,

Người trước đây bị cho là nỗi nhục của nhà họ Lâm

Linh Bình, cũng đã trở về l

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK