Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không phải Đinh Hằng đã nói Chí Hiếu rất có tiền sao? Cậu ta còn là cán bộ cấp cao của của tập đoàn Việt Huy thì sao có thể vì không trả được tiền mà bỏ chạy như vậy được chứ?" “Có tiền mà như thế sao?” “Đinh Hằng, rốt cuộc chuyện này là thế nào?”

Mấy người họ hàng chuyển đều ánh mắt nhìn sang Đinh Hằng.

Nghe vậy, Đinh Hằng càng cảm thấy xấu hổ muốn tìm lỗ chui xuống.

Lúc nãy cô ta vênh mặt hất hàm ra lệnh trước mặt mọi người, lại còn bày ra vẻ mặt vô cùng đắc ý, vậy mà lúc này sĩ diện đều bị đạp nát hết. “Cho dù có muốn mọi người góp tiền lại với nhau thì chúng tôi chỉ trả tiền cơm, chúng tôi cũng đâu có uống mấy bình rượu kia, vậy ai uống thì người đó phải trả ba trăm năm mươi triệu đó...

Lập tức có người đứng ra nói thêm.

Bọn họ cũng đã nhìn ra bữa cơm hôm nay đã bị bùng hàng rồi.

Tuy Đinh Hằng không trả lời, nhưng bọn họ cũng nhận ra Ngô Chí Hiếu mà bọn họ vừa mới nịnh bợ đã thật sự chạy mất.

Lúc này sắc mặt của toàn bộ những người họ hàng đều trở nên cực kỳ khó coi.

Mình đi nịnh bợ người ta cả buổi trời, kết quả lại nịnh bợ trúng cái tên chuyên ăn quỵt? “Đúng vậy, cho dù có trả thì cũng phải là người uống trả chứ. “Ngoại trừ Ngô Chí Hiếu ra thì cũng chỉ có Lâm Bình là người uống nhiều nhất. “Nếu Lâm Bình không đưa ra đề nghị muốn thi thổ để khoe khoang với Ngô Chí Hiếu thì sao lại uống bình rượu đắt như vậy, nếu thế thì cứ để Lâm Bình trả ba trăm năm mươi triệu tiền rượu kia đi.”

Ngay lập tức nhóm họ hàng vội vàng nhanh nhảu phát biểu ý kiến của mình.

Gần như tất cả mọi người đều rất ăn ý chĩa mũi nhọn vào Lâm Bình.

Lúc này ngay cả sắc mặt của cô út cũng đã thả lỏng hơn rất nhiều.

Nếu thật sự kêu bà ta phải trả nhiều tiền số tiền này, cho dù có đào cả nhà bà ta lên thì cũng không trả nổi, huống chi cho dù có đủ tiền thì bà ta cũng không muốn trả.

Mấy bình rượu kia là do Lâm Bình uống, để Lâm Bình trả là chuyện tất nhiên thôi. “Tôi thấy cứ quyết định như vậy đi, chúng ta trả tiền cơm, Lâm Bình sẽ tự trả ba trăm năm mươi triệu tiền rượu kia.”

Chỉ qua dăm ba câu, mọi người đã quyết định xong chuyện này.

Hoàn toàn không hề hỏi qua ý kiến của Lâm Bình. Có vẻ như bọn họ cũng không cần tới ý kiến của Lâm Bình.

Lâm An Quốc thấy thể trực tiếp đập một phát lên trên bàn, tức giận nói: "Mấy người coi lại mấy người đi, thật ghê tởm, là Lâm Bình gọi mấy bình rượu kia sao?” “Mấy người có còn biết xấu hổ hay không vậy?”

Cuối cùng Lâm An Quốc cũng không chịu được.

Lâm An Quốc đã rất bực tức với đảm anh em họ hàng này rồi. “Anh cả à, nói gì thì em cũng đâu uống ngụm rượu nào, em tuyệt đối sẽ không trả tiền.”

Có người nghe xong lập tức phản bác lại lời Lâm An

Quốc nói.

Những người khác cũng vội vàng hùa theo. “Hơn nữa không phải đứa con trai Lâm Bình này của anh lái được cả chiếc xe Mercedes Benz trị giá bảy tỷ rưỡi kia sao, chắc để nó trả tiền rượu hôm nay cũng không có vấn đề gì đâu nhỉ

Sau đó lại có người lên tiếng nói.

Ngay lập tức mọi người lại đua nhau nói leo theo, ai cũng tỏ vẻ đồng ý.

Không phải Lâm Bình giàu lắm sao?

Không phải anh ta mua được chiếc Mercedes Benz hơn bảy tỷ rưỡi sao?

Như vậy chẳng phải chút tiền này cũng đâu là gì với anh ta? Tuy mọi người đều biết có lẽ Lâm Bình chỉ thuê chiếc xe đó tới để làm màu mà thôi.

Nhưng

Ai kêu mày thuê chiếc xe đắt tiền như vậy tới để làm màu kia chứ?

Chỉ có thể trách bản thân mày thôi. “Mấy người...

Lâm An Quốc thấy mọi người hùa theo như vậy lập tức tức giận đến run rẩy hết cả người. “Cha, không có việc gì, cha đừng kích động, không cần thiết phải lo lắng

Lâm Bình nhanh chóng đỡ Lâm An Quốc ngồi xuống. “Tự bản thân Lâm Bình cũng đã nói không có việc gì, vậy tôi thấy chuyện này cứ quyết định vậy đi, mọi người không cần bàn bạc nữa” “Đúng rồi, Lâm Bình cũng có ăn bữa cơm này, nó không chỉ phải trả tiền rượu mà còn phải trả tiền cơm.. “Lâm Bình, cậu không có ý kiến gì chứ?”

Nghe vậy, Lâm Bình lạnh nhạt liếc nhìn mấy người họ hàng một cái, sau đó khẽ lắc đầu.

Năm năm trước anh đã nhìn rõ bộ mặt của đám họ hàng này rồi.

Nhưng bây giờ những người này lại dạy cho anh thêm một bài học nữa, khiến cho anh biết lòng dạ của con người còn có thể đê hèn, ti tiện tới mức độ này. Т*rцуeлАРР.cоm trang web cập nhật nhanh nhất

Hôm nay người đến tham gia tiệc nhà đều là họ hàng, ngẫm lại cũng thật buồn cười.

Mà lúc này, cuối cùng quản lý của khách sạn Hoàng Đông cũng tới.

Ngay lập tức, nhóm họ hàng kia bao gồm cả cô út và

Đinh Hằng đều vội vàng chỉ vào Lâm Bình, nói: "Mấy bình Rani Conti kia là do cậu ta uống, cứ để cậu ta tính tiền…” Nhưng quản lý hoàn toàn không thèm quan tâm đến những lời đám họ hàng nói.

Ông ta nhanh chóng đi tới trước mặt Lâm Bình, sau đó cung kính nói: "Cậu Lâm, sau khi chủ tịch biết cậu tới khách sạn ăn cơm đã miễn phí toàn bộ chi phí của phòng bao rồi.” “Hơn nữa chủ tịch còn cố ý kêu người đưa tới hai bình rượu nho mà ông ấy giữ gìn đã lâu, rượu này sẽ còn ngon hơn cả loại Rani Conti lúc nãy nữa đấy. “Đồng thời, chủ tịch còn dặn dò tôi chuyển lời với cậu, hy vọng cậu Lâm có thể ăn uống một bữa thật vui vẻ!”

Quản lý vừa nói xong, hai người phục vụ xinh đẹp trẻ tuổi có dáng người cao gầy lập tức xuất hiện ở đằng sau lưng ông ta.

Mỗi người cầm trên tay một bình rượu nho giá trị xa xỉ đi tới trước mặt Lâm Bình.

Quản lý mới dứt lời, toàn bộ họ hàng có mặt trong phòng bao đều trợn mắt há hốc mồm, khó tin chứng kiến hết tất cả những gì đang diễn ra.

Chuyện này. Sao có thể chứ?

Đặc biệt là Đinh Hằng, cô ta biết rất rõ khách sạn Hoàng Đông là tài sản dưới danh nghĩa của tập đoàn Tạ thị.

Mà chủ tịch trong miệng quản lý nhắc tới đó chính là chủ tịch Tạ Hưng Bằng của tập đoàn Tạ thịt

Ông cụ Tạ của nhà họ Tạ.

Ông ấy chính là nhân vật một tay che trời ở Hải Châu. Cho dù ra khỏi Hải Châu thì ông ấy cũng là nhân vật đứng trong tốp đầu.

Vậy mà Lâm Bình lại có quan hệ xã giao với ông ấy?

Lại còn cố ý muốn miễn phí hóa đơn cho anh nữa chứ? Không chỉ như thế, ông ấy còn trịnh trọng phải người tới tặng hai bình rượu ngon?

Điều này sao có thể?

Mà người gặp tình trạng giống như cô ta còn có Lâm Nhã, lúc này cô ta cũng đã trợn tròn mắt nhìn Lâm Bình.

Đầu óc trở nên trống rỗng.

Lời Lâm Bình nói đều là thật sự? Anh ấy thật sự không có gạt cô?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK