Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lẽ nào Lâm Bình tính ăn gian sao?”

Trong mắt người chia bài lóe lên một tia sáng, một đống suy nghĩ lướt nhanh trong đầu anh ta. “Nhưng, từ đầu tới cuối, Lâm Bình vẫn ngồi yên tại chỗ, dù là chip, hay là lá bài, đều là do cô gái ngồi kế bên anh ta cầm giúp, anh ta không thể nào gian lận được.” “Huống hồ, mình là người chia bài mà.” Không lẽ tay nghề của mình đã đi xuống rồi?

Người phục vụ nảy sinh nghi ngờ trong lòng. “Dám chơi dám chịu!”

Người đàn ông trung niên đeo kính sắc mặt không tốt, nhưng vẫn lên tiếng.

Còn cô gái bên cạnh Lâm Bình, lại vui vẻ lạ thường. “Tiếp tục”

Lâm Bình hờ hững đáp lại.

Sau đó, một trận đấu đáng kinh ngạc, đã mở màn.

Lâm Bình từ đầu tới cuối đều ngồi yên tại chỗ, ngay cả tay cũng không động đậy gì, mọi việc đều do cô gái tóc vàng mắt xanh quyến rũ ngồi bên cạnh làm thay.

Nhưng mà, càng cược càng thắng.

Người chơi khác có một đôi, Lâm Bình có thể có hai đôi. Người chơi khác có hai đội, Lâm Bình thậm chí còn có thể có năm lá bài lẻ đồng chất, thậm chí là năm lá bài liền nhau. Tóm lại là, Lâm Bình vẫn chưa thua một trận nào. Mà chip ở phía anh, cũng càng ngày càng nhiều. Cuối cùng, anh ta dựa vào mở chip trị giá mười nghìn đô la mỹ, mà g được về hơn triệu tiền đô.

Sắc mặt của người chia bài, cũng càng ngày càng xấu đi. Bởi vì cho dù anh ta có giở trò gì chăng nữa, thì cũng vô dụng mà thôi. Đã vậy anh ta còn hoàn toàn không có bằng chứng Lâm Bình gian lận. Cuối cùng, nguyên bàn Lâm Bình ngồi, không còn ai dám cá cược với anh nữa.

Đám người đó đều muốn nói rằng Lâm Bình chơi bẩn, nhưng những người này cũng không phải kẻ ngu, nếu Lâm Bình thực sự ăn gian, thì người của Thiên Môn chắc chắn sẽ không bỏ qua cho anh.

Nhưng ngay cả người của Thiên Môn cũng không nói gì, như vậy có nghĩa là, không có cách nào chứng minh là

Lâm Bình gian lận cả.

Mà Trương Hổ và tên đầu đinh thì nhìn Lâm Bình như nhìn thấy thần vậy. Trong mắt tràn ngập sự ngưỡng mộ. Cuối cùng, Lâm Bình rời khỏi bàn, cùng lúc đó anh đưa luôn cho cô gái tóc vàng mắt xanh đi cùng anh đồng chip trị giá một trăm ngàn đô mỹ, khiến cho cô ta cực kì hớn hở.

Lúc đầu cô ta còn nghĩ, nếu anh ta giống với những vị khách trước đây, muốn sờ soạng sàm sỡ cô ta, thì cô ta nên nghĩ cách nào để từ chối anh. Nhưng bây giờ cô ta lại mong là anh sẽ để ý tới cô ta. Cả người cô ta cũng sắp dán hết lên người Lâm Bình rồi.

Chỉ đáng tiếc là, ngay từ lúc ban đầu, anh cũng chỉ muốn cô ta thay mình đánh bạc thôi, chứ chẳng có cảm giác gì với cô ta hết. Điều này lại thành ra điều kì lạ nhất trong sòng bạc.

Dù sao thì đa số các kẻ giàu có khi đánh bạc, thật ra đều kiêng không cho phụ nữ đụng vào bài của mình, vì sợ sẽ ảnh hưởng đến vận may. Duy chỉ có Lâm Bình là ngoại lê. Đợi bóng dáng Lâm Bình đã khuất hẳn, thì nhân viên chia bài kia lập tức liên hệ với cấp trên để kể lại tình hình.

Còn Trương Hồ, cũng đứng dậy đi theo Lâm Bình. “Cậu Bình, là tôi lắm chuyện, nhưng tôi muốn nhắc nhở cậu một câu, dù tôi không biết cậu làm sao mà có thể thắng mãi không thua trận nào, nhưng Thiên Môn là một thế lực hàng đầu thế giới ngầm nước Úc, cũng có tiếng trên thế giới, nên nếu cậu cứ thắng mãi như vậy thì dù không có bằng chứng cậu gian lận, bọn chúng cũng sẽ ra tay “Dù cậu thật sự là do may mắn, không gian lận, thì sợ là bọn chúng cũng sẽ xử lý như cậu gian lận thôi.”

Nếu bây giờ cậu không làm nữa, thì bọn Thiên Môn có lẽ sẽ không để ý nữa, nhưng nếu cậu vẫn tiếp tục thì...

Trương Hồ có thiện chí nhắc nhở.

Nếu Lâm Bình tiếp tục chơi nữa, thì người của Thiên Môn chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Bởi vì, Lâm Bình coi như là đã phá hủy quy tắc của sòng bạc. “Không sao, tôi muốn bọn chúng để ý.

Lâm Bình hờ hững nói.

Trương Hồ: "

Trương Hổ không nói gì nữa.

Tính ra thì, giữa anh ta và Lâm Bình còn có thù oán nữa, do sợ hãi trước thực lực của Lâm Bình nên mới phải cúi đầu nghe lời.

Nhưng nếu Lâm Bình bị người của Thiên Môn “giải quyết”, thì anh ta phải vui vẻ lắm mới đúng. “Cơ mà, thấy anh còn biết mở miệng nhắc nhở, sau này nếu có chuyện gì, thì tôi sẽ bảo vệ anh một lần. Lâm Bình lại hờ hững nói. C*ập nhật nhanh nhất trên tamlinh247.org

Trương Hổ ngượng ngùng cười, gật gật đầu.

Nhưng anh ta vẫn muốn nói một câu, nếu cậu cứ đánh bạc kiểu đó, thì việc cậu có thể sống mà rời đi nơi này hay không, vẫn còn là điều bí ẩn đó.

Nhưng mà, Trương Hổ không dám nói.

Anh ta cũng không để ý đến lời ban nãy Lâm Bình nói. Chỉ là, Trương Hổ cũng không ngờ được là... Sau này, ngay lúc anh ta gặp bước ngoặt nguy hiểm, cùng đường mạt lộ, trong lòng tràn đầy tuyệt vọng, thì Lâm

Bình đã thật sự cứu mạng anh ta.

Ngày hôm đó sau khi rời khỏi bàn chơi xì phé năm lá, anh còn không thèm dừng lại, mà trong mắt người khác anh thậm chí còn làm mọi việc lộ liễu hơn.

Anh đi thẳng đến khu vực có mức cược cao hơn. Sau đó lại mở ra chế độ “cứ cược là thắng”. Lúc đầu, Emma đi theo Lâm Bình, còn rất hào hứng vui vẻ. Vì dù sao, Lâm Bình rất hào phóng. Anh thắng càng nhiều, thì phần trăm được trích cho cô ta cũng càng nhiều.

Nhưng Lâm Bình cứ thắng mãi không thua, chip trong tay cũng càng ngày càng nhiều, từ triệu độ, đã tích góp thành hơn trăm triệu đô. Emma bắt đầu thấy sợ. Vì chuyện này thật sự là quá kì lạ.

Người bình thường, dù may mắn tới cỡ nào, cũng không thể thắng suốt như vậy được. Mà việc Lâm Bình từ đầu tới giờ, vẫn chưa đụng tay vào bài, thì cũng không bình thường tí nào.

Và việc Lâm Bình đánh bạc, đều thắng sạch ăn sạch, chẳng mấy chốc đã gây ra tiếng vang lớn trong sòng bạc. Tất cả những kẻ giàu có, đều biết được là, trong sòng bài, có một vị “thần” tới.

Anh ta cứ cược là thắng.

Nhất là khi Lâm Bình đến khu vực “đổ xúc xắc". Lâm Bình áp cái nào, thì những tên nhà giàu khác cũng áp cái đó, mà lần nào cũng chuẩn.

Trong vài phút ngắn ngủi, Thiên Môn thiệt hại hơn tỷ đô la.

Người của Thiên Môn, cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa.

Bọn họ bắt đầu hành động.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK