Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 346: Đại hội gia tộc

Nhã

Ảnh mắt của Lâm Bình rơi xuống dáng người thướt tha, hơi bất ngờ. "Anh, em... Em muốn ngủ chung với anh

Sau khi tiến vào phòng, Lâm Nhã thấp giọng nói. Gương mặt ửng đỏ, tràn đầy xấu hổ, ánh mắt có chút né tránh, không dám nhìn Lâm Bình. "Cái gì?"

Vẻ mặt Lâm Bình khẽ biến, hơi nhíu mày. "Khi còn bé, cha mẹ để cho chúng ta chia phòng ngủ, nhưng một mình em rất sợ hãi, không ngủ được, thường xuyên vụng trộm vào phòng của anh, sau đó ngủ chung, chỉ có như thế em mới có thể an tâm ngủ ngon... Em... Em nghĩ thừa dịp anh còn chưa kết hôn, lại có thể cảm nhận loại cảm giác yên tâm kia một lần nữa."

Lâm Nhã cắn môi, lúc nói lời này, khuôn mặt càng đỏ ứng hơn, giống như quả đào chín.

Nhưng,

Sau khi nói xong, bỗng nhiên Lâm Nhã lại bổ sung “Anh đừng hiểu lầm, ý em không phải là ngủ chung trên một cái giường giống như hồi nhỏ... Ý của em là, ngủ chung một phòng "Em mang theo chăn gối, em ngủ ở trên sàn nhà cũng được "Anh, có thể không?"

Rốt cuộc Lâm Nhã cũng lấy dũng khí, ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Bình, hàng lông mi cong có chút rung động, bên trong hai con người tràn đầy vẻ chờ đợi. "Cái này..

Vẻ mặt Lâm Bình có chút phức tạp.

Hiện tại, bọn họ đều đã trưởng thành. Làm sao có thể đối xử với nhau giống như hồi đây? nhỏ

Nhưng, nhìn thấy ảnh mắt mong đợi của Lâm Nhã, lại thêm Lâm Nhã nói, chỉ là ngủ chung một phòng.

Cuối cùng, Lâm Bình khẽ gật đầu. "Được, vậy em ngủ trên giường, anh ngủ dưới đất."

Lâm Bình nói.

Lâm Nhã cũng không từ chối, khẽ gật đầu một cái.

Lúc này Lâm Bình đi từ trên giường xuống, nhường chỗ.

Lâm Nhã đưa chăn gối đang ôm trong tay giao cho Lâm Bình, xoay người trèo lên giường của Lâm Bình, sau đó kéo chăn, che đậy thân hình kiêu hãnh của mình trong chăn.

Chỉ để lộ vỏn vẹn một cái đầu và bả vai ra bên ngoài.

Thấy cảnh này.

Trong đầu Lâm Bình không khỏi hiện lên khi còn bé, anh và Lâm Nhã đùa giỡn trên giường, sau đó ôm nhau ngú. không khỏi cảm thấy hoảng hốt.

Thời gian trôi nhanh như vậy, trong chớp mắt, không ngờ đã trôi qua nhiều năm như vậy. “Nhanh ngủ đi.

Lâm Bình đưa tay kéo chăn phủ lên bả vai của Lâm Nhã, chỉ để lộ ra một cái đầu ở bên ngoài. "Um."

Lâm Nhã nhẹ nhàng gật đầu

Giờ phút này, cô ta không tiếp tục nói những lời khác, mà chỉ ngoan ngoãn nhằm hai mat lại, hưởng thụ sự dịu dàng đã nhiều năm chưa được hưởng.

Nhìn thấy Lâm Nhã ngoan ngoãn nhằm hai mắt lại, khóe miệng Lâm Bình cũng cong lên một nụ cười hạnh phúc.

Sau đó,

Lâm Bình lại nhìn thấy vài sợi tóc tán loạn trên mặt

Lâm Nhã.

Theo bản năng liền vươn tay ra, muốn vén những sợi tóc kia ra sau tại của Lâm Nhã.

Nhưng, khi sắp chạm tới gương mặt của Lâm Nhã, bỗng nhiên Lâm Bình dừng lại.

Cuối cùng lại thu tay về.

Không để cho tay của mình đụng chạm đến gương mặt của Lâm Nhã.

Ngược lại, anh dùng một sợi tóc đang xổa đẩy mấy sợi tóc kia của Lâm Nhã sang hai bên.

Sau đó, Lâm Bình mới quay người, rời khỏi mép giường.

Lấy chăn gối của Lâm Nhã, trải lên sàn nhà.

Tất đèn

Đêm nay, Lâm Bình không tiếp tục lựa chọn phục hồi não hạch, mà là yên ổn ngủ một giấc

Trong bóng tối.

Lâm Nhã nghe thấy tiếng hít thở đều đặn của Lâm

Bình.

Cô ta cắn cắn môi. "Lâm Bình, em yêu anh, nhưng về sau, em chỉ có thể chôn sâu tình yêu này xuống tận đáy lòng...

Lâm Nhã thầm nghĩ.

Sau đó, nhằm hai mắt lại.

Hưởng thụ lần cuối cùng được yên lòng ngủ chung một chỗ với Lâm Bình

Sáng sớm hôm sau, bầu trời vừa sáng.

Thời điểm vợ chồng Lâm An Quốc còn chưa rời giường, Lâm Nhã đã tỉnh giấc, giống như khi còn bé.

Ban đêm, sau khi cha mẹ ngủ say, vụng trộm tiến vào phòng của Lâm Bình. Sáng sớm, cha mẹ còn chưa rời giường, lại vụng trộm chạy về phòng của mình. Cập nhật nhan*h nhất trên tamlinh247.org

Khiến Lâm Bình có chút dở khóc dở cười.

Nhưng lại có một loại cảm giác đã quen thuộc từ lâu! Ăn sáng xong, Lâm Nhã lại đến công ty một chuyến. Mà Lâm Bình thì đi cùng vợ chồng Lâm An Quốc, tiếp tục mua sắm đồ Tết. "Bình, đại hội gia tộc năm nay, con có thời gian trở về không?"

Trong lúc đó, Lâm An Quốc hỏi thăm Lâm Bình.

Nghe vậy.

Lâm Bình có chút bất ngờ. "Đại hội gia tộc, tức là cuộc họp gia đình của nhà họ

Ba năm tổ chức một lần

Đây chính là truyền thống từ xưa đến nay của nhà họ Lâm!

Đương nhiên, nhà họ Lâm này cũng không phải là chỉ có anh em của Lâm An Quốc.

Mà là quan hệ họ hàng trải khắp toàn bộ nhà họ Lâm. Tất cả con cháu trong nhà họ Lâm!

Thời gian năm năm vội vàng trôi qua, ngược lại Lâm

Bình đã quên còn có chuyện hội họp như thế, tính toán thời gian, quả thật vừa vặn chính là năm nay. "Có thời gian."

Lâm Bình đáp. "Tốt, đến lúc đó con trở về với chúng ta."

Nghe thấy Lâm Bình có thời gian trở về, Lâm An Quốc vui vẻ ra mặt ngay lập tức.

Theo lệ cũ.

Vào năm có đại hội gia tộc.

Đêm giao thừa, ngày đầu tiên và ngày thứ hai của năm mới thì mỗi nhà sẽ tự đón Tết.

Mà mùng ba chính là lúc tổ chức đại hội gia tộc!

Tương tự.

Đại hội gia tộc, ngoại trừ con cháu các nhánh của nhà họ Lâm, gặp gỡ nhau, ôn chuyện, giao lưu, gia tăng tình cảm họ hàng, thảo luận về sự phát triển trong tương lai. Đây cũng là lúc để con cháu của nhà họ Làm so tài với nhau.

Đại hội gia tộc lần trước, Lâm An Quốc đã vô cùng xấu ho.

Lần này, ông ấy muốn nói cho tất cả mọi người, con của ông ấy Lâm Bình, không phải là đối tượng để họ trào phủng, cũng không phải tội phạm cưỡng hiếp.

Mà là một anh hùng bảo vệ đất nước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK